Bước vào Toilet.
Kỳ Vân nhìn gương mặt mình trong gương liền bị dọa sợ. Đủ sắc thái, có phần tái nhợt kém sắc. Cô đã thoa một lớp son lên rồi mà trông vẫn rất tái. Tiền lương của cô chắc chắn không đủ trả bữa ăn này, nếu mượn Trần Kha Nghị thì hơi mất mặt, dù sao là cô mạnh miệng mời thầy Trần đi ăn mà. Thì làm sao có thể mở lời được. Sau này làm sao còn nhìn mặt nhau nữa.
Hay là lén gặp riêng nhà hàng ghi giấy nợ rồi hôm sau trả. Chắc chắn là chẳng ai đồng ý, mà cô cũng không có món đồ gì có giá trị để làm tin. Có khi được lên phường giải quyết không chừng. Rồi hôm sau vinh dự có tên trên mặt báo "nữ sinh viên ăn chực Mỹ Vị không trả tiền bị bắt." Nghĩ thôi cũng rùng mình.
Kỳ Vân trong lòng đã gấp lắm rồi. Cô ôm hy vọng cuối cùng gọi cho Anh Thu.
"Alo, chị có việc gì mà gọi cho em vào giờ này?"
"Chị cần một ít tiền, em có thể cho chị mượn được không, chị sẽ trả sớm." Kỳ Vân ngập ngừng nói trong điện thoại.
"Chị có việc gì gấp sao? "
Nếu nói thật thì nhất định sẽ bị Anh Thu mắng là ngu ngốc, có khi còn không cho mượn, Anh Thu vốn thẳng tính, nói được là được không là không. Không được như vậy quá nhiều rủi ro, mà lần này sống chết gì cô cũng phải giữ thể diện trước mặt thầy Trần. "À, sắp hết hạn nộp học phí mà mẹ chị chưa gửi tiền lên kịp, nên muốn mượn em trước, chị sợ bị hủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-giao-su-theo-duoi-nguoc/1509517/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.