Lục Thiên Triết tựa lưng trên chiếc ghế sofa thư giãn, khuôn mặt hưởng thụ, dáng ngồi bắt chéo chân trên tay là một cuốn sách. Anh đang chăm chú đọc sách từ bụng anh một tiếng kêu khó chịu vang lên.
Tiểu Nhi à, cô đâu rồi mau đi nấu ăn đi tôi đói rồi.
Tiểu Nhi nghe anh gọi, cũng liền xuống bếp nấu cho anh ăn.
Rồi, rồi mà đồ ăn anh để ở đâu vậy?
Trong tủ lạnh đó.
Cô nhanh chóng mở tủ lạnh ra, dự định nấu một món ăn đơn giản cho anh ăn. Nhưng trong tủ lạnh lại toàn là tôm cua những đồ hải sản không có bất kì thứ khác. Vốn dĩ từ nhỏ Tiểu Nhi bị dị ứng với đồ hải sản nhất là đối với tôm cua, nên cô mỗi khi ăn chúng đều phải phòng ngừ thuốc sẵn.
Lục Thiên Triết ngoài những thứ này không còn thịt hay bất kỳ cái gì khác sao?
Không có chỉ có đồ hải sản thôi vì tôi khá thích ăn tôm cua nên chỉ mua hải sản.
Cô nghe giọng điệu anh nói, khuôn mặt cũng trở nên bực bội mà cau mày nhìn anh.
Cô khó chịu việc gì sao lại nhìn tôi nhăn nhó như vậy? Hôm nay tâm trạng tôi khá thoải mái nên hãy nấu món về tôm đi.
Tôi bị dị ứng với hải sản nhất là tôm.
Anh không trả lời cô, cứ tiếp tục thông thả dán chặt hai mắt vào cuốn sách.
Cô nhìn anh, không thể nào bất mãn hơn nữa đành phải nấu tôm theo ý anh.
Từ nhỏ, Tiểu Nhi đã khá thích nấu ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-co-vo-nho/3033055/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.