.................
Edit & Beta: Sữa Bò Nguyên Chất.
.................
Lộc Xuyên đến cơ hội từ chối cũng không có, trực tiếp biến mất tại chỗ, sau đó cậu bị vứt từ trên cao xuống trạm thu phế liệu như vứt đồ.
Bụng cùng với cổ tay vừa được băng bó bị va chạm mạnh, trong nháy mắt đau đớn đạt tới đỉnh điểm.
Cậu cùng với nữ sinh đang chơi đùa phế liệu trước mặt bốn mắt nhìn nhau, sau khi phun ra một ngụm máu, hai mắt cậu nhắm nghiền, bất tỉnh nhân sự.
Hùng Du Du nhìn nam sinh té xỉu trước mặt mình, sợ đến mức đem phế liệu trong tay ném xuống đất, dùng tay kiểm tra hơi thở của Lộc Xuyên.
Hơi thở không ổn định, nhưng vẫn còn sống.
Tên này rơi từ trên trời xuống đúng không nhỉ? "Ai lại thiếu đạo đức như vậy, vứt đồ từ trên trời xuống! Trạm phế liệu chúng tôi cũng đâu có nhận phế nhân!" Hùng Du Du mắng một tiếng, sau đó nhận mệnh khiêng Lộc Xuyên lên, từng bước đi về phía xe máy điện của mình.
Lộc Xuyên tỉnh lại, nhìn trần nhà cũ nát thậm chí có vài mảng da tường bị rơi ra, cậu cố hết sức ngồi dậy từ trên giường.
Mỗi khi cậu cử động thân thể, bụng đều đau muốn chết đi sống lại.
"Tỉnh rồi à? Tỉnh rồi thì phiền ngài thanh toán tiền thuốc men." Nhìn Lộc Xuyên đã tỉnh, Hùng Du Du vẻ mặt sòng phẳng vươn tay.
Nhớ lại gương mặt mình nhìn thấy trước khi té xỉu, Lộc Xuyên liền nhận ra người trước mặt.
"Cảm ơn cô đã cứu tôi, tiền thuốc men bao nhiêu, tôi trả cho cô." Lộc Xuyên vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tay-trang-hac-nguyet-quang/3878580/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.