............
Edit & Beta: Sữa Bò Nguyên Chất.
............
Cổ bị hắn hung hăn bóp chặt, trước mắt Lộc Xuyên dần chuyển sang màu đen.
Khóe mắt cậu ngấn lệ như thiên nga sắp chết, yếu ớt cực kì.
Nam nhân nhìn Lộc Xuyên, đột nhiên buông lỏng tay ra, hắn mặt đầy ghét bỏ như vừa chạm vào thứ gì dơ bẩn vậy.
Lộc Xuyên chật vật ngồi ho khan trên mặt đất, cậu khẽ vuốt vết đỏ bị hắn bóp ra trên cổ, trong lòng âm thầm đem mười tám đời tổ tông nhà Thúy Hoa ra mắng một trận.
Chuyện đã đến nước này, cậu cũng không thể quay đầu lại nữa.
Lộc Xuyên câu lấy môi nhìn hắn, cười quyến rũ: "Không phải anh thèm muốn cơ thể tôi à? Lại đây đi."
Nam nhân vặn vặn cổ tay, lạnh lẽo trên khuôn mặt tuấn mĩ kia không cách nào tan đi, hắn cũng câu lấy môi: "Lộc Xuyên, em cho rằng tôi không dám?"
Lộc Xuyên bị ánh mắt đột ngột xuất hiện của hắn dọa sợ, má ơi, tên điên này sẽ không xuống tay thật chứ? "Em biết không, ngày đầu tiên em đi, tôi đã tìm đủ lý do để bào chữa cho em, tôi tự nói với bản thân rằng em chỉ là có việc nên mới rời đi, em sẽ không bao giờ rời xa tôi.". Tiếng giày da của hắn nặng nề vang vọng khắp sàn nhà, từng bước từng bước nện lên đầu quả tim Lộc Xuyên.
"Tôi ngu ngốc chờ đợi nhưng đáp lại là sự phản bội của em, em thế mà lại đem cơ mật của công ty bán giá cao cho Lâm Tử Bắc." Nam nhân từ trên cao nhìn xuống Lộc Xuyên, bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tay-trang-hac-nguyet-quang/3878573/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.