Ngọc Nhi hét lên một tiếng thất thanh, thiết nghĩ rất mau sẽ có người đến. Hôm nay đúng thật là náo nhiệt! Hết lần này đến lần khác mọi sự tình đều phát sinh trên người Mộ Dung Tình nàng: “Ngọc Nhi, đỡ vị công tử này đứng dậy.” Nàng đang rất tức giận, nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống, ra lệnh cho Ngọc Nhi.
 
Nhưng Ngọc Nhi lại giống như bị dọa đến mức choáng váng rồi, nàng ta đứng ngây ra một bên, ánh mắt đầy rụt rè.
 
“Xin ngươi mau đỡ Nhị thiếu gia lên!” Ngọc Nhi đứng đờ ra một bên không dám bước tới, Mộ Dung Tình đành phải liếc mắt cầu cứu Triệu Tử Hân.
 
Trước khi Triệu Tử Hân bước tới, Thẩm Thiên Du đã hít một hơi thật sâu: “A, người của nàng thơm quá, ta rất thích!”
 
Vừa nói, hắn vừa vùi đầu vào cổ Mộ Dung Tình, lại hít một hơi thật sâu.
 
“Ừ, chính là mùi hương này! Mùi hương yêu thích của ta! Triệu Tử Hân, ngươi tới ngửi thử đi, giống như trái cây vậy, ngửi mùi liền muốn ăn thử!”
 
Thẩm Thiên Du vừa nói vừa nhìn Triệu Tử Hân. Khi thấy Triệu Tử Hân vươn tay muốn kéo mình, đôi mắt hắn lộ ra vẻ hung dữ: “Cút đi! Ta muốn ăn trái cây, ngươi cút ngay cho ta!”
 
Lúc này, Thẩm Thiên Du như đứa trẻ bị cướp mất kẹo, lườm Triệu Tử Hân một cách hung tợn, thậm chí còn bóp cổ Mộ Dung Tình: “Ngươi không được cướp trái cây của ta! Ngươi dám bước lại đây, ta sẽ bóp nát trái cây này đấy! Nát rữa cũng không cho ngươi ăn đâu.”
 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-sinh-ton-cua-dich-nu/3480737/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.