Ngày hôm sau, Tô Tễ mang theo Thiệu Hiểu Khiếu đi lòng vòng trong thành phố. 
Cửa hàng bọn họ không tính toán mở quá lớn, đều chọn theo khoảng 100 mét vuông, chủ yếu là có vài đoạn đường có chút khác nhau. 
Hai người trước tiên là đi đến một cửa hàng ở trung tâm thành phố, lượng người rất nhiều, hoàn cảnh xung quanh cũng tốt, lúc trước cửa hàng này là một tiệm ăn, nếu bọn họ thuê nơi này, một ít thiết bị lưu lại cũng có thể tiếp tục dùng, trái lại có thể tiết kiệm một khoản tiền. 
Tô Tễ đi vào cửa hàng, sự vừa lòng trên mặt liền chưa rơi xuống, đặc biệt vào thời điểm chủ tiệm tâng bốc, càng thường xuyên gật đầu phụ họa, nhìn dáng vẻ kia giống như hận không thể lập tức ký hợp đồng. 
Dĩ nhiên quả thật là như thế. 
Thiệu Hiểu Khiếu dưới ánh mắt bốc hỏa của chủ tiệm lôi Tô Tễ ra ngoài, hắn nói: “Cậu ngốc hả?” 
Tô Tễ đem mắt kính có chút lệch đỡ lên, “Chỗ này có gì không tốt sao? Lượng người cậu cũng thấy rồi, đoạn đường, hoàn cảnh, thiết bị đều tốt, hơn nữa mở cửa hàng ở chỗ này thật sự rất thịnh vượng, nếu không nhân lúc còn sớm mà thuê thì sẽ bỏ lỡ mất.” 
Thiệu Hiểu Khiếu chán chẳng buồn nói, hắn nỗ lực sắp xếp lại ngôn ngữ, cố gắng hết sức uyển chuyển nói với đối tác tương lai này: “Xin hỏi hiện tại cậu làm nghề gì?” 
Tô Tễ chớp chớp mắt, tỏ ra có chút mơ hồ, không nói chi tiết chỉ nói: “Vẽ tranh đó.” 
Thiệu Hiểu Khiếu gật đầu, hắn tiếp tục hỏi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-nuoi-tha-nhai-con/1047435/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.