Thiệu Hiểu Khiếu trong miệng thì nói nên làm như thế nào, nhưng thật sự lại dự định cái gì cũng không làm, hiện tại hắn chính là bất chấp tất cả, đem quyền lựa chọn ném cho Lâu Bằng.
Dù sao hắn cũng không thể đem trang sức giả quyên ra ngoài làm hỏng thanh danh của hắn.
Cũng không có tiền để đem trang sức thật mua về.
Nếu như Lâu Bằng cái gì cũng không làm, vậy hắn cùng lắm là đem đoạn ghi âm cho ông chú, dù sao chân trần không sợ mang giày*.
Thiệu Hiểu Khiếu làm ra dáng vẻ vô lại, làm Lâu Bằng tức đến phát run.
Sau lưng làm ít động tác nhỏ thì được, nhưng một khi bị phơi bày ra bên ngoài, đừng nói Lâu Dụ sẽ không tha cho cậu ta, ngay cả ông chú và các bậc cha chú khác cũng sẽ thất vọng về cậu ta.
Cậu ta nén cơn giận dữ, “Trong khoảng thời gian ngắn em căn bản là lấy không ra, trước dùng trang sức mà anh mang đến gánh đã, đợi sau khi kết thúc thì em tìm người ngầm tráo đổi lại.”
Thiệu Hiểu Khiếu buông tay: “Đáng tiếc là anh cũng không mang.”
Lâu Bằng ngửa đầu hít thở thật sâu, thiếu chút nữa là nổ mạnh, cậu ta gầm nhẹ: “ Vậy những lời nói anh nói trước ông chú?”
“Đó không phải là để hố em sao.” Thiệu Hiểu Khiếu nói đến cực kỳ đương nhiên.
“……”
Lâu Bằng mím môi giận điên lên, nhưng không bao lâu hai tay nắm chặt dần buông ra, cậu ta hỏi: “Nếu như anh không hố được em thì sao?”
Đây là một chiêu hiểm, nếu lúc trước cậu ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-nuoi-tha-nhai-con/1047428/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.