Nắm tay nhỏ, Thiệu Hiểu Khiếu mang Tông Tông đi đến nhà trẻ.
Đứng cạnh cửa, hắn nửa ngồi xổm xuống, nói: “ Nhóc con, cha con tự mình đi chơi đây, con lại phải khổ sở mà đi học rồi.”
Lông mày nhỏ của Tông Tông nhăn lại, bé hơi cúi người lên phía trước, đem chính mình chen vào trong lòng ngực cha, thử thương lượng: “ Không thể đợi con đi học về rồi mới đi chơi sao?”
Thiệu Hiểu Khiếu chạm chạm vào mũi của bé, “ Ai biểu con hôm qua kén ăn, không mang con đi đâu.”
Tông Tông thở dài một hơi, bé nghĩ đợi lần sau vẫn nên ăn một chút đi, dù có khó ăn thì so với cha không mang bé đi vẫn tốt hơn.
“Tông Tông, ngươi đến rồi.”
Một cái đống béo béo xông tới đây, trực tiếp mở tay hắn đem Tông Tông ôm lên, lực đẩy khiến cho Thiệu Hiểu Khiếu đang ngồi xổm không ổn định được, mũi chân vội vàng dúng sức mới không làm cho một lớn một nhỏ nằm sấp xuống.
Thiệu Hiểu Khiếu đem nhóc béo xách qua một bên, đặt ở bên cạnh rồi nói với nhóc: “ Ngoan ngoãn đứng đây.”
Nhóc béo không vui, trước tiên là đem Tông Tông ôm chặt, còn làm mặt quỷ với Thiệu Hiểu Khiếu, “ Con cứ muốn ôm đấy.”
Thiệu Hiểu Khiếu giận đến cười, trực tiếp ôm nhóc con vào ngực đứng lên, sau đó từ trên nhìn xuống nhóc béo, “Nhào vô, chú xem con ôm như thế nào.”
Nhóc béo giận đến khuôn mặt đều đỏ lên, liên tục dậm chân: “ Chú hư! Chú đối với Tông Tông không tốt, không cho ôm! Con đối với Tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-nuoi-tha-nhai-con/1047421/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.