Khoảnh khắc Giang Liễm nói ra câu này, Chúc Gia Hội cảm thấy không khí xung quanh cô như đông cứng lại.
Cô nhìn người đàn ông trước mặt, có cảm giác cuộc đời này coi như bỏ lan từ lòng bàn chân đến tận đỉnh đầu.
Tôi biết anh là học sinh xuất sắc, nhưng anh cũng không cần phải có trí nhớ tốt như vậy để lặp lại từng câu từng chữ của tôi thế đâu ok?
Anh có biết cách cư xử không đấy? Chẳng trách anh vẫn chưa có bạn gái!
Lời nên nói thì không nói, lúc ngủ thì chuyên nghiệp đến vậy, còn nơi nào trên thế giới này có được một người làm việc tận tâm như vậy chứ?
Chỉ đáng tiếc là sự nghiêm túc nào đó lại được sử dụng không đúng chỗ.
Ánh mắt Giang Liễm vừa bình đạm vừa nặng nề áp lực, Chúc Gia Hội há miệng thở dốc, giả vờ tùy ý nặn ra một nụ cười khô khan: "Haha, tôi nói mơ như vậy thật sao?"
Chuyện đến nước này, người ta chỉ có thể liều mạng tin rằng mình đang mơ.
Nhưng cho dù là nằm mơ thì tại sao lại phải mơ về Giang Liễm?
Trong giấc mơ về anh còn muốn bắt lấy anh?
Xem ra dù có tranh luận thế nào thì Chúc Gia Hội cũng không thể nghĩ ra được một lý do thoái thác nhanh gọn sạch.
Giang Liễm không đáp lại lời giải thích của Chúc Gia Hội, anh nhìn cô một cái rồi cúi đầu tiếp tục xem báo cáo.
Chúc Gia Hội như bị gai đâm vào lưng, cảm thấy cả mặt nóng bừng, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-nghien-cuu-rung-dong/3441492/chuong-16.html