Sau khi Giang Liễm đi đến trước mặt mình, Chúc Gia Hội vẫn còn cảm thấy hơi chột dạ quay đi.
Khung cảnh cô đột nhiên kéo một người đàn ông đến áp mình vào tường tối qua mất mặt như vậy, bây giờ hai người lại gặp nhau trong trường hợp này. Mặc dù khi đó Chúc Gia Hội đeo kính râm và khẩu trang, nhưng cô cũng không chắc chắn người đàn ông này có nhận ra cô hay không.
Sao lại có kịch bản khó tin đến vậy chứ?
Một người mẹ đến tìm mình muốn mình quyến rũ con người ta đã rất khó tin rồi. Người con trai ấy lại còn là người qua đường ngày hôm qua mình thuận tay túm được trong thang máy. Biên kịch nào cũng không dám viết như vậy có được không?
Mặc dù không chủ động ngẩng đầu nhìn người đàn ông đó nhưng Chúc Gia Hội vẫn cảm nhận được rất rõ hơi thở xung quanh anh.
Không hề nhiệt tình chút nào.
Giống như giọng điệu bình tĩnh trầm lặng của anh: “Con vừa đến giám sát nghiệp vụ, bây giờ phải quay về công ty họp, me có chuyện gì sao?”
Hay lắm! Nghĩa là chỗ mình đang ngồi bây giờ cũng là của Thế Trình bọn họ?
Đỗ Tuyết Thanh hòa nhã nói: “Đừng để mệt quá. Đến đây, để mẹ giới thiệu cho con.”
Chúc Gia Hội: “...”
Mắt thấy ngón tay của Đỗ Tuyết Thanh chỉ về phía mình, Chúc Gia Hội không thể không gật đầu một cách qua loa. Còn chưa kịp mỉm cười, Đỗ Tuyết Thanh lại tiếp tục nói chuyện khiến cho người ta giật mình: “Đây chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-nghien-cuu-rung-dong/3431896/chuong-3.html