Chương trước
Chương sau
Edit: Bearny
Đã một tháng chuyện phong ba cuối cùng cũng đi qua, Bạch Đình lại lần nữa xuất hiện ở trước mắt mọi người. Mỗi lần cô ta nhìn thấy Lãnh Tịch Nhan, phảng phất như rất vội vàng tìm ngược, phải nói nói móc châm chọc Lãnh Tịch Nhan vài câu. Lãnh Tịch Nhan không dao động, dăm ba câu liền làm cô ta tức giận đến ngứa răng, làm cho cô ta chật vật bất kham.
Bởi vì chuyện kia vừa qua đi, cô ta cũng không dám làm ra chuyện lớn, sợ sẽ trở thành tin tức đầu đề. Nhưng mỗi lần nhìn thấy Lãnh Tịch Nhan không thiếu được muốn nói vài câu. Nói đến nói đi đều là nói mấy câu cũ, Lãnh Tịch Nhan cũng cảm thấy phiền.
Bạch Đình mấy ngày nay tới giờ mỗi ngày đều làm từ thiện, thường xuyên tới cửa bái phỏng những danh viện phu nhân khác, ý đồ vãn hồi hình tượng. Không chỉ có như thế, không biết cô ta từ nào có được số của Tư Đồ Thần, mỗi ngày đều gửi tin nhắn thăm hỏi hắn, hỏi han cực kì ân cần. Tư Đồ Thần không dao động, ngược lại càng cảm thấy phiền chán không thôi.
Tư Đồ Thần bực bội đem cô ta kéo vào sổ đen. Bạch Đình phát hiện bị kéo vào sổ đen, đứng ngồi không yên, chạy đến bãi đỗ xe công ty cản hắn.
Tư Đồ Thần tan tầm mới vừa đi đến bãi đỗ xe, đã nhìn thấy Bạch Đình canh giữ ở nơi đó. Hắn vừa định tránh đi, kết quả Bạch Đình nhìn thấy hắn vui vẻ mà đi tới, đáng thương mở miệng: "Tư Đồ tổng, rốt cuộc em cũng nhìn thấy anh!"
?: Mọe!! Ngay cả ? siêu cấp cũng phải bái bà chị bày 1 lạy!
Tư Đồ Thần không kiên nhẫn mà mở miệng: "Xin lỗi, tôi và cô không có quen biết, tôi đi trước!"
Bạch Đình vội ngăn hắn, nhanh chóng mở miệng: "Tư Đồ tổng, anh phải tin em, mấy lời trên báo chí nói đều không phải thật!"
Tư Đồ Thần lạnh nhạt mà mở miệng: "Chuyện thì có gì liên quan tới tôi? Bạch tiểu thư tìm lầm đối tượng rồi! Cô hẳn là nên hướng đến đám truyền thông để giải thích mà không phải tôi!"
Bạch Đình lại tiếp tục khóc lóc kể lể: "Làm sao lại không liên quan đến anh? Em sở dĩ bị vu oan như vậy chính là do Lãnh Tịch Nhan giở trò quỷ!" Tiếp theo, cô ta lại lải nhải nói Lãnh Tịch Nhan là như thế nào hãm hại mình, nói cô trong ngoài không đồng nhất, ghen ghét cô ta, hy vọng Tư Đồ Thần có thể tin cô ta.
?: Gòi xong!đụng tới bàn thờ nhà ông Thần chiến này tới công chiện dứ ổng ?
Tư Đồ Thần vốn dĩ đã rất phản cảm cô, nghe được cô ta nói Lãnh Tịch Nhan như càng thêm ghét bỏ, hắn mở miệng đánh gãy lời: "Bạch tiểu thư, lời nói cần phải nói rõ ràng, cô có chứng cứ gì chứng minh là Nhan Nhan nhà tôi hãm hại cô? Coi còn nói như vậy đừng trách tôi tố cáo cô tội phỉ báng! Cô có thời gian làm mấy chuyện này còn không bằng tự cảnh tỉnh lại mình một chút, chuyện nhà người khác không nhọc cô quan tâm, tự quản tốt bản thân mình đi!" Nói xong, cũng không quay đầu lại lái xe chạy lấy người.
Bạch Đình đứng tại chỗ, trạng thái trở nên điên cuồng: "Vì cái gì lại không tin em? Rõ ràng là Lãnh Tịch Nhan hãm hại em..." Cô ta nhìn Tư Đồ Thần rời đi, trong miệng lẩm bẩm tự nói: "Không sai, chỉ cần đem anh biến thành của em,anh sẽ tin em,sẽ phát hiện em mới là tốt nhất, hai chúng ta ở bên nhau nhất định sẽ hạnh phúc!" ánh mắt cô ta kiên định mà nói, trong đầu nhanh chóng tự hiện lên ảo tưởng.
Hôm nay, Tư Đồ Thần cùng Lãnh Tịch Nhan được mời tham gia một buổi tiệc thương nghiệp. Hai người vừa bước vào hội trường, liền hấp dẫn ánh mắt mọi người: Tư Đồ Thần ăn mặc cao cấp tây trang màu đen, sấn đến hắn thân hình cao lớn vĩ ngạn; Lãnh Tịch Nhan ăn mặc một bộ màu đỏ lễ phục, càng sấn đến nàng da thịt như tuyết.
Hai người một cao lớn một nhỏ xinh, hơn nữa bề ngoài xuất sắc, trở thành tiêu điểm. Mọi người sôi nổi cảm thán, chỉ có một người hung tợn mà nhìn bọn họ chằm chằm, phải nói là nhìn chằm chằm Lãnh Tịch Nhan, ánh mắt giống y hệt cây kiếm phảng phất muốn đâm thủng cô.
Lãnh Tịch Nhan quay đầu nhìn về phía ánh mắt kia: Sao lại là cô ta? Thật là âm hồn không tan! Hơn nữa xem bộ dáng này, người tới không có ý tốt, vẫn là lưu ý một chút sẽ tốt hơn.
Bạch Đình mấy ngày nay tâm tư lao lực, rốt cuộc cũng lấy được thư mời tiệc tối. Ai ngờ lại nhìn thấy người cô ta ghét nhất Lãnh Tịch Nhan, chỉ thấy cô cùng Tư Đồ Thần tay kéo tay cùng nhau đi vào hội trường, người chung quanh đều nói bọn họ thực xứng đôi, làm cô ta ghen ghét đến mắt đều đỏ lên.
Nhưng nghĩ đến kế hoạch kế tiếp, cô ta kiềm chế cảm xúc của chính mình. Cô ta xa xa nhìn Tư Đồ Thần, trong mắt tràn đầy si mê: Qua đêm nay, anh chính là của em, không ai có thể đem chúng ta tách ra.
Tư Đồ Thần ôm lấy eo Lãnh Tịch Nhan, mang theo cô đi cùng đến chỗ mấy người quen biết nói chuyện với nhau, đem Lãnh Tịch Nhan giới thiệu cho bọn họ. Mà Lãnh Tịch Nhan cũng biểu hiện tự nhiên hào phóng, cũng được bọn họ tán thưởng.
Trong lúc này, Lãnh Tịch Nhan không quên chú ý nhất cử nhất động của Bạch Đình, miễn cho cô ta lại làm ra chuyện gì. Cô nhìn Bạch Đình không có làm ra hành động kỳ quái, chỉ là cùng người khác nói chuyện với nhau, có chút yên lòng.
Lúc này, có người không cẩn thận đụng vào Tư Đồ Thần, trong tay rượu không cẩn thận đổ một ít ở trên người Tư Đồ Thần, hắn vội vàng nói xin lỗi, Tư Đồ Thần lắc đầu nói không có việc gì.
Tư Đồ Thần nhẹ giọng nói với Lãnh Tịch Nhan: "Nhan Nhan, anh đi toilet xử lý một chút, em nhớ ở chỗ này chờ anh!"
Lãnh Tịch Nhan gật gật đầu, Tư Đồ Thần liền buông cô ra hướng toilet mà đi. Bạch Đình thấy thế, trong mắt hiện lên một tia sáng, rất mau quy về bình tĩnh.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
22/9/2021
?: Má ơi nghĩ tới cảnh sắp tới ông Thần bị con yêu quái này híp sao mà nó đau!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.