Iuga thấy Lục Diêu không hề có ý muốn nói chuyện với mình, gã khe khẽ lau nước mắt, ôn nhu nói: "Lục Diêu, cậu không cần phải xin lỗi, tôi chưa từng oán trách cậu." Nói xong bèn lùi về khán đài, lúc đi còn nhìn về phía Elmo Locke ở khu đại biểu học sinh, ánh mắt thâm tình.
Gurner Orens cười lạnh nói: "Tao thật ra muốn xem mày còn bản lĩnh gì để có thể xoay người được."
"Vậy cậu có thể nhìn xem." Lục Diêu tháo vòng tay chứa cơ giáp trên cổ tay xuống, ấn nút khởi động. Không hề có gió lốc mạnh mẽ cùng với quầng sáng lóa mắt như khi Thương Lộ xuất hiện.
Dường như không hề có bất cứ động tĩnh nào cả...
Mọi người đợi mấy giây, phát hiện quả thực không hề có cơ giáp xuất hiện, bèn cười ồ lên.
Gurner Orens thấy thế, châm chọc: "Cơ giáp của mày đâu? Đừng bảo là chưa chế tạo ra đó nhé. Kết quả của việc cố làm ra vẻ chính là tự rước lấy nhục."
Holewin Kenneth ngồi ở khu đại biểu học sinh mở bung năm ngón tay, sau đó ôm lấy mặt, "Chậc, thật sự quá mất mặt. Nếu đây là vị hôn phu của tôi, đoán chừng tôi đã chẳng còn mặt mũi ngồi đây rồi." Nói xong, hắn còn nhìn qua Elmo Locke ngồi bên cạnh.
Lúc Elmo Locke nhìn thấy cảnh tượng trên sân đấu cùng với nghe được tiếng cười nhạo trên khán đài, biểu cảm của gã có hơi biến hóa đôi chút, nhưng nụ cười bên môi vẫn bình thản ưu nhã như cũ.
"Chỉ là vị hôn phu trên danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-nghich-tap-cua-cui-muc/2993375/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.