🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nhà của Angus tại khu Hoàn Phong, xung quanh khu Hoàn Phong được cảnh giới nghiêm ngặt, bởi vì sống nơi đó đều là các quan chức cấp cao. Nhà Angus nằm tại trung tâm khu Hoàn Phong, là một tòa kiến trúc màu trắng được cây cối bao quanh.

Angus xuống phi thuyền, lập tức vỗ ngực nói: "Diêu Diêu, chào mừng đến nhà của tớ. Đến nhà tớ không cần phải câu nệ, cậu cứ mặc sức ăn uống dùng đồ của tớ."

"Vậy thì tôi sẽ không khách sáo nữa." Đáy mắt Lục Diêu hiện ra ý cười, nói.

"Chính là cần thái độ này đấy." Angus vừa nói vừa ôm lấy Lục Diêu đi về phía Đông Nam.

Nhà Dewitt chiếm diện tích rất rộng, diện tích bãi cỏ lớn. Chính giữa bãi cỏ là một đài phun nước đẹp đẽ. Angus dẫn Lục Diêu băng qua bãi cỏ, đến phòng khách chính.

Vừa tiến vào phòng khách thì Lục Diêu nhìn thấy Heller, vị quản gia lúc ấy tới đón Angus.

"Chào chú." Lục Diêu vẻ mặt tươi cười chào hỏi.

Heller mỉm cười nói: "Cậu Lục Diêu, đã lâu không gặp." Sau đó dời ánh mắt về phía Angus, "Tiểu thiếu gia, cũng đã lâu không gặp cậu."

Hai tay Angus ôm lấy cánh tay Heller, thân thiết nói: "Ai yo ~ Chú Heller, cháu nhớ chú muốn chết."

"Cảm ơn tiểu thiếu gia nhớ thương."

"Cháu nói thật đó." Angus thấy Heller bày vẻ mặt không tin, vừa nói còn vừa gật đầu chắc chắn, "Cháu nhớ chú tới nổi mất ăn mất ngủ, gầy đi rồi nè."

Heller mỉm cười ấm áp: "Tiểu thiếu gia, cậu gần đây chắc hẳn là thiếu rèn luyện, mập hơn so với lúc nhập học đó."

Angus hét thảm, "Thật sao ạ? Thật sao ạ? Rõ ràng cháu có rèn luyện mà! Cháu phải đi cân lại mới được."

"Chọc cậu thôi." Lục Diêu giữ chặt Angus đang muốn đi cân trọng lượng, kìm không được bật cười khẽ.

"Chú Heller xấu nhất." Angus nói linh tinh, "Vẫn là Diêu Diêu tri kỷ nhất."

Heller không hề để ý sự oán giận của Angus, nói với hai người: "Cơm trưa đã chuẩn bị xong rồi, hai cậu ăn cơm trước đi."

Angus lộ vẻ mặt khó xử, như là rất khó quyết định, sau đó yếu ớt nói với Lục Diêu: "Diêu Diêu, cậu đi ăn cơm đi. Tớ nhìn cậu ăn."

"Cậu thì sao?" Lục Diêu thấy kỳ quái nên hỏi lại.

"Tớ phải giảm cân!" Angus nội tâm giãy dụa, nói.

"Đã bảo chú Heller đang chọc cậu rồi mà." Lục Diêu không ngờ Angus lại rất để ý đến trọng lượng, bèn nói.

Angus đầy vẻ mong chờ nhìn Heller.

"Tiểu thiếu gia, cậu không tăng cân." Heller nói.

Lời của Heller như là một chiếc chìa khóa, chỉ chớp mắt đã giải thoát Angus ra khỏi sự xoắn xuýt. Cậu ta reo lên, "Cháu biết cháu không mập mà! Cháu nhớ tài nghệ của chú Grew chết đi mất." Nói xong, cậu ta kéo Lục Diêu về phía phòng ăn.

......



Ăn cơm xong, Angus vừa hài lòng xoa xoa bụng ăn no, vừa cảm khái: "Vẫn là cơm nhà ăn ngon nhất."

Lục Diêu cầm khăn nhẹ nhàng lau khóe miệng, sau đó đặt khăn lên bàn, "Tay nghề đầu bếp nhà cậu quả thật rất giỏi."

"Tất nhiên rồi." Angus nghe được lời đó, đắc ý nói: "Chú Grew là người của đế quốc Ngân Ưng, sau đó chú ấy được anh ba tớ mời chào từ một nhà hàng về đây."

"Cậu đang nói Nguyên soái Osiris?" Lục Diêu nghe xong lời của Angus, thấy khó tin, "Nguyên soái Osiris không giống người ham thích ăn đồ nặng mùi."

Angus tán thành gật đầu, trong mắt cũng có chút khó hiểu, "Đúng vậy, đến bây giờ tớ vẫn không nghĩ ra được. Anh ba rất ít khi ăn cơm ở nhà, cũng chẳng biết tại sao năm đó lại đặc biệt mời chú Grew về."

Cậu ta lại nói tiếp: "Nhưng tay nghề của chú Grew rất tuyệt, không uổng phí chút nào. Anh ba tớ chính là một quái nhân, không thể đo bằng lẽ thường được."

"Bây giờ có thể dẫn tôi đi xem máy giám định tư chất được không?" Lục Diêu hỏi.

"Diêu Diêu, còn sớm mà." Angus lười biếng nói, "Tớ dẫn cậu đi tham quan nhà tớ. Sau đó tớ sẽ dẫn cậu đi giám định sau."

"Làm chuyện chính trước đi." Lục Diêu nói.

"Được rồi." Angus đứng lên, "Cậu đi theo tớ."

Lục Diêu không ngờ trong nhà Angus lại có một sân huấn luyện to lớn dưới tầng hầm. Diện tích phải gấp năm sáu lần ngôi nhà. Máy giám định tư chất để trong một căn phòng cạnh bên sân huấn luyện.

"Cậu vào trong đi." Angus thấy bản thân mình rất săn sóc, "Cậu yên tâm, tớ sẽ không đi xem tư chất của cậu đâu."

"Máy giám định này..." Ngay ánh mắt đầu tiên Lục Diêu nhìn thấy chiếc máy, y có chút kinh ngạc.

"Độ chính xác của máy giám định này giống với chiếc ở quân bộ." Angus có chút đắc ý giới thiệu, "Tất cả mọi người đều cho rằng toàn bộ tinh hệ chòm sao Thần Anh chỉ có hai máy giám định của quân bộ đế quốc Ngân Ưng và của quân bộ Liên Bang mới có thể chính xác giám định ra được tư chất cấp S trở lên. Thực ra nhà bọn tớ cũng có một chiếc, nhưng nhà tớ khá là kín tiếng mà thôi ~"

"Tôi thật sự không biết thì ra còn có chiếc máy giám định với độ chính xác cao thứ ba đó." Lục Diêu mỉm cười nói, "Đúng là niềm vui ngoài ý muốn." Y nói xong thì cất bước vào khoang giám định.

Cửa cảm ứng khoang giám định đóng lại sau khi Lục Diêu đi vào bên trong.

"Bắt đầu giám định..." Giọng nói của trí tuệ nhân tạo vang lên, khoang giám định hơi hơi chấn động, sau đó Lục Diêu được một vòng tròn sáng quét từ đầu đến chân. Trong lúc quét, trái tim Lục Diêu trở nên căng thẳng, nói không chờ mong là giả.

Qua một lúc, giọng nói trí tuệ nhân tạo lại vang lên, "Tư chất: Tinh thần lực cấp SSS, thể năng..."

Giây phút đó, cho dù tố chất tâm lý của Lục Diêu vẫn luôn rất mạnh, nhịp tim cũng không kiềm được đập nhanh.

"Cấp C."

Giọng nói AI vừa dứt, nhịp tim của Lục Diêu vẫn không hề chậm lại. Y dựa lưng vào khoang, trên mặt lộ ra nụ cười như trút được gánh nặng.

Thể năng đầu tiên hết của nguyên chủ là cấp E, lúc y sống lại trong thân thể này thì thể năng đã là cấp D, giờ đây thể năng của y là cấp C. Điều này có nghĩa là suy đoán lúc trước của y đã đúng!

Thể năng của y có thể khôi phục! Điều này đại biểu rằng về sau y vẫn có thể lái được Ánh Trăng! Lục Diêu cười khẽ ra tiếng.

Máy giám định tư chất có hai hình thức là lựa chọn công khai hoặc bảo mật. Hình thức công khai thì giống như lần Lục Diêu giám định ở học viện quân sự cao cấp chòm sao Ngự Phu, kết quả giám định sẽ hiển thị ra màn hình bên ngoài. Mà hình thức bảo mật thì chỉ có người giám định ở bên trong khoang mới biết.



Lần này, Angus đã cài đặt hình thức bảo mật, cho nên Angus ở bên ngoài cũng không rõ kết quả giám định ở bên trong của Lục Diêu.

Nhìn thấy Lục Diêu đi ra, hơn nữa vẻ mặt còn không tệ, Angus mới tò mò hỏi: "Diêu Diêu, kết quả giám định thế nào? Máy giám định nhà tớ chính xác hơn của Lục gia và học viện quân sự cao cấp chòm sao Ngự Phu rất nhiều, tư chất của cậu có tăng lên chút nào không?"

Lục Diêu nhẹ nhàng ôm lấy Angus, "Nhờ lời nói may mắn của cậu, thể năng của tôi đã tăng lên được nửa cấp thật rồi."

Lục Diêu chưa từng chủ động thế này, nó khiến Angus vừa mừng rỡ vừa lo sợ, da mặt vẫn luôn rất dày cũng đỏ cả lên. Sau đó cậu ta mới kịp phản ứng Lục Diêu đang nói cái gì, kích động nói: "Thật á? Chúc mừng cậu!"

"Cảm ơn." Nụ cười lúc này của Lục Diêu rất chân thật và ấm áp.

"Áu áu áu! Thật tuyệt!" Angus vui vẻ ôm chằm lấy Lục Diêu, "Thật đúng là song hỉ lâm môn mà."

"Song hỉ lâm môn?" Lục Diêu nghi ngờ.

"Hôm nay anh ba tớ trở lại rồi!" Angus nói, "Anh ba tớ là một người bận rộn, hiếm khi trở về nhà! Tớ nhớ anh ấy chết mất! Tớ bảo đảm, lúc cậu nhìn thấy phiên bản người thật, tuyệt đối sẽ yêu anh ấy! Không một ai ngăn cản được sức quyến rũ của anh ba tớ." Angus mở ra hình thức fan não tàn.

Khóe miệng Lục Diêu giật giật, thấy đau đầu dùng tay đè trán. Rốt cuộc thì y đã hiểu sự kích động khó hiểu và sự hưng phấn quỷ dị của Angus trước khi y tới bắt nguồn từ đâu rồi.

Tất nhiên y biết Osiris là một người rất có sức hấp dẫn, nhưng tại sao lại bảo y nhất định sẽ yêu Osiris chứ? Y và Osiris được xem là kẻ địch từ xưa tới nay, lúc gặp mặt nhiều nhất là trên chiến trường.

Angus vừa nói vừa nhìn thời gian, "Á! Chắc anh ba tớ sắp trở lại rồi. Tớ dẫn cậu đi gặp anh ấy."

"Anh ba cậu trở về làm gì?" Lục Diêu hỏi. Osiris là một tên cuồng công việc, rất hiếm khi về nhà. Thậm chí thời gian nghỉ phép cũng không nghỉ, chứ đừng nói đến là ngày nghỉ cuối tuần bình thường.

"Chẳng biết nữa, nhưng tớ đoán chắc là về lấy một thứ." Angus vừa đi vừa ngẩng đầu nghĩ, "Mấy tháng trước, khoảng thời gian đó anh ba tớ không được bình thường. Vốn phòng của anh ấy bọn tớ có thể tùy tiện ra vào, nhưng có một lần anh ấy trở về, đã cài đặt nhận diện thân phận ở cửa. Tớ đoán bên trong có cất giấu bảo bối." Cậu ta càng nói càng cảm thấy giống, cuối cùng còn gật đầu với vẻ chắc chắn.

"Cậu chắc chứ?" Lục Diêu vừa nghe quá trình suy đoán trăm ngàn chỗ hở này là biết độ đáng tin của lời này rồi.

"Nè, tớ được khen thông minh từ nhỏ đến lớn giờ đó." Angus nói, "Cho nên chắc chắn là như vậy!"

Lục Diêu giữ trầm mặc.

"Người anh em, cậu đừng không nể mặt vậy chứ." Angus nói, "Nhất định phải tin tưởng tớ."

"À, tôi tin." Lục Diêu thản nhiên nói.

"Giả tạo quá." Lúc Angus còn định nói gì nữa, quang não trên cổ tay y rung lên. Angus nhanh chóng lướt mắt nhìn quang não, sau đó la lên, "Lúc trước tớ có bảo với chú Heller, nếu anh ba có về thì lập tức báo cho tớ. Giờ chú Heller đã gửi tin rồi, anh ba tớ trở lại rồi! Nhanh, chúng ta nhanh đi xem sao!" Cậu ta nói xong, túm lấy Lục Diêu chạy như điên.

"Đừng vội, dù sao thì anh ta sẽ không rời đi ngay mà." Lục Diêu thực sự không hiểu Angus tại sao lại kích động đến vậy.

Tuy bị Lục Diêu kéo, nhưng tốc độ của Angus chỉ hơi chậm lại chút xíu, cậu ta vừa đi vừa giục, "Đi nhanh thì nhanh được gặp anh ba tớ."

Đi ra khỏi sân huấn luyện ngầm, Angus bước nhanh về phía khu dừng phi thuyền.

Lúc này, một chiếc phi tuyền quân dụng sắc xám đang đỗ chính giữa khu dừng phi thuyền. Cửa khoang phi thuyền chậm rãi mở ra, sau đó nơi cửa khoang xuất hiện một bóng dáng thẳng tắp mặc quân trang màu đen.

Chỉ là một bóng dáng thôi đã khiến người khác cảm thấy khí thế bức người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.