Joyce nghe Lục Diêu nói xong, chợt ngẩng đầu. Hắn vươn hai tay, nắm chặt lấy cánh tay Lục Diêu, nhìn thẳng về phía y: "Hoàng huynh, lời này của anh có ý gì? Chẳng lẽ sau này anh sẽ rời khỏi em sao?"
Joyce từ lúc nhận ra Lục Diêu, không hề nghĩ tới vấn đề Lục Diêu sẽ rời đi. Bọn họ là anh em ruột, trên thế giới này không còn người nào thân hơn với bọn họ nữa. Cho nên, Joyce cứ đinh ninh cho rằng, Lục Diêu sẽ luôn làm bạn bên cạnh mình. Khi Lục Diêu nói xong mấy lời này, hắn lập tức trở nên căng thẳng.
Lục Diêu vỗ nhẹ tay hắn, tỏ ý hắn thả lỏng. Y thấy được phản ứng của Joyce, tất nhiên có thể đoán ra được trong lòng hắn đang nghĩ đến điều gì.
Y nói: "Joyce, anh không thể nào làm bạn mãi bên cạnh em được."
"Tại sao?" Joyce nhìn chằm chằm vào Lục Diêu, "Chúng ta là anh em ruột, không có ai thân thiết hơn chúng ta cả."
Lục Diêu mỉm cười nói: "Đừng nói là bây giờ, dù lúc anh vẫn còn là Isis, anh cũng không thể nào ở cùng em cả đời. Joyce, lúc nội tâm của em không còn cần ỷ lại bất cứ người nào, có thể một mình đảm đương mọi mặt, em mới có thể trở thành một vương giả chân chính."
Joyce mỉm cười, "Em chưa từng nghĩ đến sẽ làm một vương giả chân chính, ở trong lòng của em, anh mới là người đứng trên đỉnh cao đó." Còn em, chỉ cần ngước nhìn anh.
Vẻ mặt Lục Diêu không có sự thay đổi nào bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-nghich-tap-cua-cui-muc/2993279/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.