Tôi là Hạ Hà Tịch, Hạ trong mùa hạ, Hà Tịch trong “kim tịch hà tịch”.
Lúc còn nhỏ, cậu nhóc hàng xóm vẫn luôn hỏi tôi, tên cậu có nghĩa là gìthế? Lúc ấy, tôi không giải thích được. Sau này lớn hơn một chút, đihọc, tôi mới biết tên của mình lấy từ Kinh Thi- Đường Phong.
Kim tịch hà tịch
Kiến thử lương nhân
Tử hề tử hề
Như thử lượng nhân hà 1
[1] Đêm nay là đêm nào đây?
Mà gặp được chàng, chàng ơi
Chàng ơi, ơi hỡi chàng ơi
Gặp chàng thiếp phải làm sao bây giờ?
Tôi lật xem chú giải, lại liên hệ với chuyện của bố mẹ mới coi như hiểu ýnghĩa câu ấy tới bảy, tám phần. Tên tôi là do mẹ đặt. Bà là giáo viêndạy ngữ văn ở trường tiểu học. Nghe bà nói, bà yêu bố tôi ngay từ cáinhìn đầu tiên, không có từ ngữ nào, không có lý giải nào, chỉ một cáiliếc mắt đã quyết định đây là một nửa của mình.
Mãi tới khi họqua đời, tôi vẫn không thể lý giải được thứ tình cảm ấy. Phải liếc mắtnhư thế nào mới biết được cô ấy có phải là một nửa của mình hay không?Mãi tới hôm nay, khi tôi nắm tay vợ mình, thì thầm bên tai cô ấy, gọihai tiếng “cô Hạ”, tôi mới thấy, cuối cùng mình cũng có thể hiểu được ýnghĩa của tên mình.
Vợ tôi họ Tô, tên Tiểu Mộc, mọi người gọi cô ấy là “bà mối Tô”, nhưng tôi gọi cô ấy là “nhóc”. Cô ấy nghĩ rằng tôigọi cô ấy như thế vì khinh bỉ cô ấy ít tuổi. Thực ra cô ấy đã quên mất,cách đây rất lâu, tôi cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-mai-moi/1829566/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.