Khi bà mối mới quen Hạ Hà Tịch đã đặt cho gã họ Hạ nào đó một cái biệtdanh hơi kỳ lạ – cáo già họ Hạ. Cáo, kẻ gian xảo, nham hiểm, cáo già, kẻ quỷ kế đa mưu.
Trước đây rất lâu lâu, Tô Tiểu Mộc đã ý thứcđược bản chất của con cáo già họ Hạ: nham hiểm, đen tối, xảo quyệt,nhưng lúc nào mặt cũng tỉnh bơ… Con cáo già lại còn cải trang bằng hìnhtượng hào hoa, phong nhã, dịu dàng, chính nhân quân tử không chê vào đâu được.
Cho nên, trên cơ sở hiểu rõ bản chất, bà mối sẽ tin concáo già họ Hạ say thật sao? Không cần biết người khác tin hay không, dùsao bà mối cũng không tin. Sau khi Châu tài nữ và hai ông anh họ đưa HạHà Tịch vào phòng riêng nghỉ ngơi rồi ra ngoài tiếp đón mấy vị khách còn lại, chỉ để “Hạ Tiểu Vũ” ở lại trong phòng chăm sóc “anh trai ruột” của cô.
Nhưng hiển nhiên, em gái “Tiểu Vũ” chẳng thân thiết gì với“ông anh ruột” của mình. Trong căn phòng nhỏ, Tô Tiểu Mộc bắt chéo chânkhông chút hình tượng, vừa nhìn Hạ Hà Tịch cười hì hì, vừa thản nhiêncắn hạt dưa.
“Anh trai của em ơi, anh trai tốt ơi, mau dậy đi. Mọi người đi hết rồi, anh giả vờ say cho ai xem hả?”
Hạ Hà Tịch: “…”
Không ai trả lời.
Bà mối tự rót cho mình một tách trà, tiếp tục lải nhải: “Đừng đùa với em nữa, anh mà còn không dậy là em hắt nước sôi đấy.”
Hạ Hà Tịch: “…”
Vẫn không ai trả lời.
“Xong” Tiểu Mộc phủi vỏ hạt dưa trên tay đi, đứng dậy, lè lưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-mai-moi/142771/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.