Thanh Giang Ninh cảm giác có đớn đau cực xót ở gáy, theo đó là một luồng nhiệt mạnh mẽ tác động từ bụng lan tràn khắp nơi trên cơ thể.
Cả người cậu bủn rủn không đứng vững. Mắt cũng mờ dần, bất giác phát ra tiếng kêu uỷ khuất từ cổ họng.
Không đứng nổi nữa, khớp gối của cậu công lại thành một đường. Cứ tưởng mình sẽ ngã xuống nhưng Vương Ngạn lại chuẩn xác ôm lấy eo cậu, nhấc cả người cậu lên dựa vào lồng ngực anh.
Quá trình đánh dấu bị cậu làm gián đoạn. Anh bật ra tiếng hừ hừ từ cổ họng. Dù không lớn nhưng cậu vẫn nghe rõ. Thậm chí còn cảm nhận được hơi nóng ấm từ hơi thở của anh.
Xong xuôi, anh bế cậu theo kiểu bế công chúa lên mà không tốn chút sức nào đi đến sô pha.
Thanh Giang Ninh mặc dù đã lấy lại sức nhưng vẫn để mặc cho anh bế mình, dù sao kiểu này cũng rất tốt từ góc nhìn của cậu, có thể đường cong cổ của anh, yết hầu của anh khá lớn, nhô ra rất rõ ràng, nó còn chuyển động nhẹ nhàng một cái khiến cậu bất giác mà cũng nuốt nước bọt theo.
Bây giờ cậu mới để ý làn da anh trắng nhưng cũng không đến mức quá lố, rất vừa mắt nhìn. Góc hàm nhìn kiểu này cũng không thấy chỗ chết, đúng là đẹp 360 độ.
Thanh Giang Ninh - người mất trí nhớ, tỉnh dậy đã thấy mình có một anh người yêu - bây giờ không hiểu sao cảm giác không cam lòng qua đi lại có hơi tự hào.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-lat-do-anh-ban-nhat-khoi/3314678/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.