Mọi chuyện vốn dĩ đã đang tốt đẹp chỉ trong nháy mắt đã hoàn toàn tan vỡ. Vào cái giờ khắc chứng kiến anh bị người ta áp giải đi cũng là lúc tôi cảm thấy cả bầu trời trong xanh như sụp đổ dưới chân mình, thay vào đó là một màn đêm lạnh lẽo tới đáng sợ. Tất cả những gì đẹp đẽ, tất cả mọi hy vọng đều hoàn toàn biến mất. Cũng giống như hạnh phúc vừa nhen nhóm cũng tựa hồ tan biến sau một giấc mộng đẹp. Càng nghĩ tôi càng cảm thấy đầu mình đau như sắp vỡ tung ra, bàn tay vô thức siết chặt lại thành nắm đấm, móng tay đâm sâu xuống lòng bàn tay, hy vọng như vậy có thể khiến bản thân tôi bị đau mà tỉnh lại, thoát khỏi cơn ác mộng kinh hoàng này. Nhưng đáng tiếc…mọi chuyện vừa xảy ra đã không cách nào vãn hồi được nữa rồi, bây giờ tôi chỉ còn cách chấp nhận hiện thực tàn khốc mà kiên cường đối mặt.
Trong lúc tôi còn đang tha thẩn suy nghĩ thì một giọng nói trầm thấp vang lên:
– Cô Linh, cô uống ly cafe này cho tỉnh táo.
Tôi ngước mắt lên nhìn người đàn ông, anh ta là Nam, là nhân viên theo Hoàng từ đã lâu. Tôi chưa gặp Nam bao giờ nhưng có vẻ như anh ta và Hoàng có mối quan hệ sếp và nhân viên rất thân thiết. Sau khi từ hiện trường vụ án trở về, Nam lái xe đưa tôi về thẳng nhà mình. Trên đường về Nam cũng có nói cho tôi biết quá trình anh ta cùng Hoàng tìm kiếm tôi, cho đến lúc tìm thấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-hon-nhan/3150575/chuong-36.html