Sự xuất hiện của Hoàng khiến cho Phát phải khựng lại, tuy rằng rất ghét cái thái độ tỏ ra mình rất ngầu của Hoàng, nhưng cậu ta vẫn phải nhịn xuống. Người ta nói hai đánh một không chột cũng què, cậu ta hơi rén trước Hoàng, hơi lui về sau rồi hỏi:
"Chuyện của tao với Tú liên quan gì tới mày nhỉ?"
"Sao không? Nó là bạn tao mà. Mày không có việc gì đừng kiếm chuyện với con gái nhà người ta, nói thật, làm vậy chẳng hay đâu." Hoàng nghiêm túc nói, chắn ở giữa hai người.
Khoảnh khắc ấy, không hiểu sao Quế Anh lại rất cảm động, cảm động thay cho Tú. Ngoại trừ Hoàng ra chắc chẳng còn ai trong lớp quan tâm, rằng tuy Tú rất béo, nhưng cũng là một cô gái nhỏ có tâm hồn yếu ớt cần được chở che.
Quế Anh thầm giơ ngón cái lên like cho Hoàng, dù rằng boy độc miệng này thỉnh thoảng nói mấy câu thèm đánh, nhưng lúc cần thiết thì vẫn rất đáng tin.
Bị Hoàng chửi thẳng mặt, Phát hơi nhục mà quay sang liếc Quế Anh, cô cũng chẳng sợ hãi, lè lưỡi trêu tức.
Kẻ đáng ghét bỏ đi rồi, chỉ còn lại Quế Anh cùng bạn hàng xóm độc miệng nhưng nội tâm ấm áp. Cô nhe răng cười rồi khen:
“Ngầu ghê ta.”
“Còn phải hỏi à?” Hoàng hất hất tóc. “Lần sau gặp rắc rối thì cứ kêu tao ra, thấy mặt tao tụi nó sợ liền.”
“Mày giỏi vậy, sao lúc ở trong lớp không ra mặt hộ tao?”
Hoàng ấp úng:
“Tụi mày toàn con gái với nhau, tao không tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-giam-can-cua-mum-mim/2772872/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.