Hai đứa rượt đuổi nhau về đến nhà, Quế Anh vừa mới đi vào đã thấy mẹ đang cầm vòi nước tưới cây ở sân trước.
Giọng bà gấp gáp:
“Nắng cháy đầu rồi, vào nhà nhanh đi con!”
Quế Anh nhoẻn miệng cười rồi chạy đến bên cạnh bám lên tay bà Hoa, cả người nhếch nhác làm bà mắng cho:
“Mồ hôi mồ kê không à, tránh ra đi cô, đừng có ôm tôi!”
“Hê hê, hôm nay ăn gì vậy mẹ?” Quế Anh biết mẹ chỉ mắng yêu nên cô vẫn ôm bà.
Hơn một tháng trôi qua, cô đã dần quen với cuộc sống mới và cả ba mẹ mới. Mặc dù biết tình thương mà hai người dành cho cô vốn dĩ thuộc về Tú, nhưng cô vẫn lờ đi, mặt dày nhận lấy. Trước kia gia đình cô lúc nào cũng ăn cơm ở bên ngoài, rất ít có thời gian quây quần cạnh nhau. Cô ước gì mẹ chỉ cần quan tâm cô bằng một phần năm cách mà bà Hoa - mẹ của Tú yêu thương Tú là cũng khiến cô hạnh phúc rồi.
Bà Hoa đánh đánh vào vai con gái, nói:
“Ăn canh chua cá lóc, đi vào nhà tắm rửa nhanh lên!”
Quế Anh ui da mấy tiếng rồi mới nói:
“Dạ dạ, con biết rồi mà!”
Cô vào phòng và mở tủ tìm quần áo, những bộ quần áo size XXL nằm bên trong là minh chứng tốt nhất cho quá trình nỗ lực của mình. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, cô mặc cái áo thun đã cũ vào, thấy nó không còn chật nữa, cô vui vẻ xoay một vòng rồi vỗ vỗ bụng mỡ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-giam-can-cua-mum-mim/2772849/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.