Thái độ của Phát thật sự quá mức rõ ràng, so với Hoàng khi trước còn lồ lộ hơn, bởi vậy chỉ cần là người có mắt thì sẽ nhìn ra được cậu ta đang muốn tán tỉnh Quế Anh. Mà cô thì vô cùng sợ hãi khi phải ngày ngày tiếp xúc gần với Phát. Không phải cô sợ bản thân sẽ lâu ngày sinh tình với người này, chỉ sợ Hoàng hiểu lầm.
Sự thật chứng minh, Hoàng hiểu lầm rồi.
Ngay buổi chiều hôm đó tan học, thay vì ở lại chờ Quế Anh về cùng như bình thường, Hoàng đã một mình rời khỏi lớp học, chớp mắt không thấy bóng dáng đâu nữa.
Quế Anh vừa mới soạn sách vở bỏ vào cặp xong, ngẩng đầu lên, Hoàng đã ra tới hành lang, cô muốn mở miệng gọi mà bị cắt ngang.
“Tú này.” Phát ở bên cạnh bất ngờ đứng dậy chặn đường cô. “Ban nãy cô bảo tao với mày đi xem mẫu áo lớp, xem người ta in ra sao rồi.”
“Cái này bảo người ta gửi ảnh qua cho mình xem không được hả?”
Bọn họ nhận nhiệm vụ thiết kế áo lớp, mọi công đoạn đều hoàn thành hết, chỉ còn chờ in ra áo xem như thế nào nữa là xong. Ban đầu những học sinh khác cũng đồng ý và chọn mẫu số năm rồi, còn phải đi xem? Chân mày của cô hơi nhíu lại, Phát thấy rõ cô khó chịu nhưng vẫn giả vờ giả vịt, làm như không biết và bày ra vẻ tươi cười:
“Tao nghĩ nên xem trực tiếp chứ, biết đâu lúc in ra không được như ý thì sao? Giờ đi xem để mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-giam-can-cua-mum-mim/2772821/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.