Nghĩ một lát, Hoàng đột nhiên đưa tay lên làm hình chữ V và nâng cằm của mình, cười khà khà nói:
“Chắc do tao đẹp trai quá nên người khác bị hớp hồn chứ gì.”
“Ảo tưởng không tốt cho sức khỏe đâu bạn ơi?” Quế Anh hừm một tiếng bóp mặt cậu, lật qua lật lại xem thử sau đó nói: “Nhưng mà cũng đẹp trai thật nè.”
“Đùa, người yêu mày mà!”
Tự nhiên được bạn gái khen một câu làm Hoàng sướng hết cả người, cậu vui vẻ ôm cô vào lòng rồi cọ cọ như một chú mèo chờ được chủ vuốt ve. Trước kia cậu cũng muốn làm vậy nhưng còn chưa kịp đến gần người thương thì đã bị cô đuổi ra xa, lúc đó cả ngày mặt cậu đều bí xị, bị má mi gõ đầu liên tục vì quên trước quên sau.
Hoàng nghĩ mà sợ, vòng tay càng siết chặt hơn một chút. Cậu nhỏ giọng nói:
“Mày hứa với tao một chuyện được không?”
“Chuyện gì?” Quế Anh đưa tay vỗ nhẹ lên tóc Hoàng.
“Trước khi tốt nghiệp cấp ba, nếu mày lại thấy tụi mình cần tách ra thì nhất định đừng chọn mùa thi đại học. Nếu không, chắc tao suy sụp mất!”
Quế Anh rất muốn đồng ý với cậu ta, rồi nghĩ về chuyện bản thân bị đổi hồn với Tú mà sầu ngão. Ai biết đến lúc nào cô sẽ trở lại thân thể thật? Hứa rồi không làm được còn tệ hơn. Cô nói:
“Cái này không dám chắc, nhưng mà tao có thể đảm bảo sẽ không có chuyện tao lên cơn như vậy nữa đâu.”
“Chắc chưa?” Hoang ngước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-giam-can-cua-mum-mim/2772802/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.