Lần này, Tú là người chủ động lên tiếng:
"Mày không định quay về cơ thể cũ à?"
So với lần gặp mặt trước, bây giờ Quế Anh tương đối bình tĩnh. Cô đã học được cách đối mặt với sự thật. Cô cầm ly trà sữa trên bàn lên hút một ngụm rồi mới chậm rãi nói:
“Về được thì về, không thì thôi. Việc gì phải xoắn xuýt?”
Bọn họ đã sống trong cơ thể nhau hơn hai năm rồi, cũng sắp qua đến năm thứ ba, mọi thứ đều có thể quen dần theo thời gian.
Tú cúi đầu, hai bàn tay vân vê góc áo, lắc đầu nói:
“Tao không muốn ở lại đó nữa, tao muốn trở về cơ thể của tao!”
Thời gian này, Quế Anh không hỏi thăm xem người trước mắt sống ra sao, nhưng mà nhìn vẻ mặt tiều tụy kia, có lẽ đã gặp phải chuyện gì rồi? Quế Anh chống cằm nhìn khuôn mặt “của mình”, suýt chút nữa không nhận ra vì khác quá nhiều.
“Chuyện gì? Ai bắt nạt mày à?”
Với tính cách của Tú, với môi trường học tập ở chỗ Quế Anh từng sống, Tú sẽ rất dễ bị bạn bè đâm sau lưng và trở thành trò cười cho những kẻ đó. Hiền ở một mức độ nhất định người ta xem bạn là người tốt, còn quá lành tính, người ta biến bạn thành một đứa ngốc.
Tú mệt mỏi nói ra những chuyện mà cô ta phải chịu, thế mới biết đúng như Quế Anh nghĩ. Sau một thời gian sống phung phí tiền của, Tú bị cha mẹ quản chế chặt chẽ hơn, cắt tiền tiêu vặt và không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-giam-can-cua-mum-mim/2772786/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.