Giọng Hoàng trầm thấp vang lên bên tai, cậu hát chúc mừng sinh nhật cho cô. Cô không thể làm gì hơn là cúi đầu nhắm mắt lại, đan hai tay vào nhau và thành tâm cầu nguyện.
Nguyện cho mọi thứ mau chóng trở về quỹ đạo vốn có…
Hoàng không biết cô đang ước điều gì mà đầu chân mày hơi nhíu, biểu cảm căng thẳng kia làm cậu bất giác lo lắng. Cậu dùng hai tay nâng bánh kem để tránh làm rơi nó, đưa mắt quan sát cô một lúc và nhận ra cô đang buồn phiền. Hôm nay vốn là ngày sinh nhật của cô, cô nên vui vẻ mới đúng, chẳng lẽ đã có chuyện gì xảy ra mà cậu không biết ư?
Hoàng cực kỳ quan tâm đến cô bạn gái mà cậu khó khăn lắm mới tán đổ được này, hôm nào cô buồn cậu cũng không vui nổi, hôm nay, một ngày đặc biệt như vậy, cô có tâm sự gì sao?
Trong lúc Hoàng đang suy nghĩ, Quế Anh đã mở mắt ra và nhẹ nhàng thổi tắt nến. Căn phòng thoáng chốc chìm vào bóng tối, đầu óc Quế Anh cũng trở nên trống rỗng. Cô nhìn thẳng về phía trước một cách vô định, không biết nên nói gì vào thời khắc này.
Hoàng lần mò tìm điện thoại để mở đèn pin, đặt bánh kem xuống, sau đó tiến về phía tường như một thói quen và bật công tắc lên. Ánh sáng đột ngột xuất hiện làm hai mắt Quế Anh như bị kim châm, cô đưa tay che mắt, cúi đầu để bớt lóa.
Hoàng cũng bị ánh sáng kia làm cho choáng váng, cậu “ui da” một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-giam-can-cua-mum-mim/2772779/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.