So với tưởng tượng của Hoàng, thành phố phức tạp và ồn ào náo nhiệt hơn nhiều lắm. Cậu vốn đã chuẩn bị tâm lý sẽ bị sốc nhưng vẫn phải bỡ ngỡ mất vài ngày để có thể ổn định được mọi thứ. Từ nhà cậu đến trường mất khoảng hai mươi phút nếu đi bằng xe buýt, trường cao đẳng mà Tú học thì nằm trên con đường ấy, chỉ cần mười phút đi xe là tới.
Phụ huynh hai nhà hết lòng vì bọn họ, lúc rời đi dùng xe ô tô tiễn, chở theo cả đống đồ dùng sinh hoạt và chăn mền mới, muốn cho họ một chỗ ở thật tốt.
Hoàng ổn định xong là đi loanh quanh khám phá ngay, sau đó liên hệ với đám bạn cũ đi ăn cùng nhau, nói chuyện và tìm hiểu thêm về cuộc sống. Cậu lăn lộn trên thành phố ba ngày thì nảy sinh ý định tìm bạn cùng phòng, bởi vì chỗ mà gia đình thuê cho cậu tương đối rộng, một mình cậu ở hơi phí, cũng khá buồn chán nữa.
Tham gia mấy nhóm sinh viên quanh khu vực xong, Hoàng lên đó đăng bài tìm người, chẳng lâu lắm đã nhận được tin nhắn của một cậu trai trẻ tên Phong. Hai người trao đổi qua lại một lát, thấy Phong cũng thành thật, Hoàng đồng ý cho người nọ chuyển vào ở cùng.
Ngày đầu tiên người ta đến, Hoàng dặn dò:
“Tao thì dễ tính, miễn đừng dẫn người khác về khi chưa hỏi ý tao là được. Còn những cái khác mày cứ thoải mái.”
Dù sao bọn họ đều là con trai, không để ý nhiều như thế. Phong cũng thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-giam-can-cua-mum-mim/2772770/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.