Buổi tối, An Nặc cùng Phó Quốc Hoa tản bộ trên con đường nhỏ cách ngoài thôn không xa.
“Trưa nay anh và ba em đã nói những gì vậy, sao ba em lại đồng ý?” An Nặc hỏi.
“Thế nào, em không hy vọng ba em đồng ý sao?” Phó Quốc Hoa liếc cô một cái.
“Làm sao có thể, em chính là tò mò chứ sao. Anh không phải đã nói có thời gian sẽ kể tỉ mỉ với em sao, giờ không phải có thời gian rồi sao? Anh mau nói đi.” Giọng nói của An Nặc vô cùng ngọt ngào, chỉ cần nghe âm điêu thôi cũng đủ cho người khác thấy cô giống như đang làm nũng.
“Ngày mai anh phải quay lại quân doanh rồi, lần này trở về anh đến gặp trưởng bối nhà em, lần sau trở lại sẽ dẫn em đi gặp mẹ anh. “Phó Quốc Hoa đi ở bên cạnh hỏi: “Em có nguyện ý gả cho anh không?”
Hiện tại mới hỏi có thể hay không đã quá muộn? An Nặc nghĩ, anh khẳng định biết cô nguyện ý gả. Đại khái anh hỏi như vậy chính là tương tự với cầu hôn, dù hình thức câu hỏi giống nhau, cũng tránh khỏi tiếc nuối về sau. Nhìn sắc mặt Phó Quốc Hoa, mặc dù trời quá tối không nhìn thấy rõ, nhưng nhìn dáng vẻ cứng ngắc của anh là có thể khẳng định anh đang đỏ mặt.
“Ừ” An Nặc cũng không muốn quanh co trêu chọc anh, phòng ngừa anh thẹn quá hóa giận.
Trong lòng An Nặc vẫn cảm thấy gặp gia trưởng thì phải thừa dịp gặp sớm, nhưng Phó Quốc Hoa về nhà không thông báo cho cô, cô cũng không chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-giai-cuu-nam-phu/54934/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.