“Như vậy cũng tốt, chúng ta vừa mới khởi nghiệp, mọi chuyện đều không nắm rõ, hơn nữa tài chính có hạn, nếu như chỉ làm nhà phân phối, có thể dùng ít người, nhưng lợi nhuận nhiều, có thể lấy được lợi nhuận, như vậy cũng rất tốt. Nhưng dạng này có thể làm hạn chế sự phát triển của chúng ta sau này không, chúng ta về sau chỉ làm mặt hàng mì ăn liền thôi sao?” Giang Thắng quả nhiên đã có dự kiến trước, nếu không phải là một người từng trải chắc chắn sẽ không nghĩ đến chuyện này, điều này khiến An Nặc không thể không bội phục.
“Ừ, nếu không như vậy đi, chúng ta hãy sãng lập một thương hiệu riêng, sau đó khi tiêu thụ hàng ra bên ngoài sẽ dán lên thương hiệu của chúng ta, trước hết để cho người mua biết được thương hiệu của chúng ta, chờ khi nó có chỗ đứng trong thị trường, chúng ta sẽ nghiên cứu thêm những sản phẩm khác nữa.” An Nặc suy nghĩ một chút. Thật ra thì cô đã tham khảo cách làm của rất nhiều siêu thị, trước đem tất cả mặt hàng cùng tập trung lại bán, nhãn hiệu của siêu thị so với nhãn hiệu của chính sản phẩm đó còn có tiếng hơn nhiều. Cuối cùng sẽ bắt đầy phát triển sản phẩm do chính mình sản xuấ, khiến cho người mua thêm yên tâm.
“An Nặc, em thật là biết liệu đường làm ăn.” Giang Thắng ánh mắt sáng lên, hiển nhiên là hiểu ý tưởng của An Nặc.
Hai người tiếp tục thảo luận ra phương án tốt nhất, còn thương lượng chuyện đầu tư, cuối cùng hai người tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-giai-cuu-nam-phu/2375267/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.