Chương trước
Chương sau
Rất rõràng, mấy người này là đầu gấu.
Ta vẫnnên ra tay, hay là nhẫn nại đây? Ra tay, đánh vài người này không đủ, sau đó nhấtđịnh ta sẽ nổi danh ở trường học.
Kết quảnổi danh chính là, việc giả bộ tiểu bạch sẽ hỏng. Cái gọi là mũi tên bắn chếtchim đầu đàn, đến lúc đó sẽ có N chuyện tình tìm đến cửa, ngay cả thời gian điChiến quốc gặp Sess sẽ không có thời gian.
Vì thế đànhphải tỏ ra nhu nhược, lắc đầu nói: "Sẽ không, tôi tuyệt đối sẽ không nóira ngoài, thả tôi được không." Phải khách khí, khách khí đến mức ta cũngnhịn không được thấy bản thân đáng thương
DịchTiểu Đồng liền lộ ra khuôn mặt loli đáng yêu, cười rộ lên lộ hai má lúm đồngtiền, hai mắt đầy nước rưng rưng, không tin các ngươi không trúng tên. Nhưng tasai lầm rồi, bởi vì quá coi thường lực miễn dịch của bọn người kia. Yamaguchilại không mở miệng bảo chúng cho ta ra ngoài, ngược lại đi tới nâng mặt ta lên,nói: "Nhìn kỹ thì cũng đáng yêu đấy chứ, chi bằng tôi làm bạn trai củacô?"
"Khôngnên..." Ta vội vã lắc đầu.
"Khônglà cô vừa vặn thất tình, còn bị bệnh gì đó? Nhưng nếu có tôi làm bạn trai, thìhẳn là có thể bình phục!"
"Khôngcần..." Tiếp tục lắc đầu, tuy Tóc Hồng đẹp trai, nhưng giữa ta và hắntuyệt đối không có cái gọi là cảm giác sét đánh, cho nên vẫn làquên đi.
"Thậtsự không cần?" Yamaguchi cúi đầu, mang khuôn mặt tiến gần ta, hỏi.
Dùngsức gật đầu, mùi khói thật nồng, rất muốn ho khan!
"Vậythì cởi hết quần áo của cô ta, ngay cả quần lót cũng cởi!" Hắn nói xongrồi ngồi lại chỗ, mà mấy tên còn lại thật sự động thủ, nháy mắt, áo đồng phụcđã bị cởi ra.
Kenichi cườinói: "Bề ngoài thì giống loli, không nghĩ tới bên trong lại rất códáng." Hắn nhìn chằm chằm ngực của ta, ta không nói được gì hỏi ông trời,nam hài này cũng quá trực tiếp.
"Tôiđồng ý." Không phải chỉ là bạn trai sao, từ nhỏ đến lớn còn chưa quen vớibạn trai nào, cũng nên nếm thử xem sao. Hơn nữa, tin chắc chắn đối phương cũngchỉ là chơi đùa, chẳng phải nghiêm cẩn .
Yamaguchihất đầu, Kenichi ném áo khoác cho ta. Ta vội vã mặc vào, nói vội: "Vậy thìtôi đi trước."
"Khoan!Nếu đã là người yêu, thì chúng ta nên cùng nhau xuống." Yamaguchi độtnhiên đi tới ôm lấy vai ta rồi mở cửa đi xuống thang lầu.
Tư thếnày thật sự không dễ đi đường, ta đi bước nhỏ, sợ ngã xuống thang lầu, sẽ rấtxấu mặt . Vốn tưởng rằng đi tới nơi có người, hắn sẽ buông ta ra! Ai ngờ, hắncứ ôm ta rêu rao khắp nơi, khiến tất cả mọi người nhìn chằm chằm. Hắnkhông thèm để ý nói: "Nhìn cái gì, chưa thấy qua người ta yêu đươngsao?"
Đúngvậy, tất cả mọi người nhìn thấy, nhưng mọi người lại dùng ánh mắt hèn mọn nhìnta, cứ như là người bị hiếp bức là ta vậy! Nhìn thế nào thì ta cũng là người bịhại mà!
Đangnghĩ, một thân ảnh xuất hiện trước mặt chúng ta, là Mina. Nàng nhìn ta, hỏi:"Tiểu Đồng, hắn thật là bạn trai em?" Nàng hỏi xong bình tĩnh nhìnta, tựa hồ chỉ cần ta nói không là nàng sẽ động thủ đả đảo tiểu tử này.
Bả vaibỗng đau, bên tai có người nói nhỏ: "Nếu cô dám nói không, thì trên mạngsẽ có hình nude của cô."
55555555555hình nude khẳng định không có, nhưng ta lại đoán được vài cái đầu heo, rồi độngtay động chân dùng máy tính chuyển đầu heo thành đầu ta a!
Chậmrãi gật gật đầu, sau đó cắn răng cúi đầu. Hỏng bét, tay đã run lên, thật muốnđánh người a! Nhưng nghe thấy Mina thở dài nói: "Chị chỉ là muốn nói choem, tuy người này là người nối nghiệp của gia tộc Yamaguchi, nhưng hắn muốn cóbao nhiêu bạn gái liền có bấy nhiêu, chị sợ em sẽ thương tâm. Nhưng nếu hắn dámkhi dễ em thì lập tức tới tìm chị." Nói xong cho ta một cái mỉm cười cổ vũrồi xoay người đi.
Bạntốt! Mắt ta đầy sao, vô luận là ai nói có tình bạn là chuyện tốt, ta cũng khôngtin, nhưng hôm nay thì tin rồi, bởi vì Mina khẳng định có thể trở thành bạn tốtcủa ta.
Độtnhiên nhận ra Mina là bạn tốt, ta cảm giác dưới gốc cây tốt đẹp kia không biếtkhi nào thì lại mọc lên sinh vật béo phệ, không cần nói cũng biết đó làYamaguchi - kẻ chuyên làm cho người ta vừa thấy đã ghét.
Hắnliếc ta một cái, sau đó co rúm khóe miệng: "Cô cười cái gì?"
"Thếgiới thật tốt đẹp." Tình bạn thật kỳ diệu.
"Cóphải khi biết tôi là người thừa kế gia tộc Yamaguchi nên mới cảm thấy có đượcbảo vật? Vậy thì thật xin lỗi, chơi đùa thì được, nhưng nữ nhân như cô thì làmkhông nổi vợ của tôi ."
"Khụ!"Ta không nghĩ tới bị nước miếng của mình sặc đến, sau đó ngẩng đầu vẻ thật bấtđắc dĩ nói: "Thật là tiếc a!"
"Vậytại sao tôi không nhìn ra cô tiếc nuối?" Yamaguchi đột nhiên đứng lại ở cửalớp nhíu mày hỏi.
Ngươiđoán đúng rồi, sức quan sát rất tốt!
Đangtán thưởng trong nội tâm thì hắn mở cửa, lại cảm thấy hắn căn bản không có sứcquan sát gì. Bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy chẳng lẽ không có một chútcảm giác gì sao? Ta chịu không nổi bị người nhìn chăm chú , lập tức cúi đầungồi lại chỗ ngồi của mình nghiêm cẩn nghe giảng, làm học sinh ngoan ngoãn.
Buổichiều, vị này không làm khó ta , kỳ thực cũng không cần, bởi vì lúc này toàn bộban đều biết ta là bạn gái hắn. Bởi vì trong thời gian nghỉ ngơi, ta bị mộtđống nữ sinh thi nhau kéo ta vào toilet hỏi ta cùng một vấn đề .
Phầnlớn là, ngươi và hắn kết giao đã bao lâu.
Trầmmặc! Mở miệng trả lời biểu hiện là không sợ hãi , bởi vì khí thế của đối phươnglàm ta sợ hãi.
Còn cóngười hỏi, Yamaguchi-kun rốt cuộc coi trọng ngươi chỗ nào nhất.
Trầmmặc! Ta giống nữ xứng, ngự tỷ mặt loli sao, vì sao cảm thấy càng ngày cànggiống a. Đương nhiên, bị khinh bỉ là bình thường , đang nghe lời nói làm chongười ta nhàm chán, sau khi chuông vào lớp vang 1 giây cuối cùng, ta mới chạyvào lớp.
Hoànhảo, không có phần tử bất hảo, ném rau xanh vào người ta, hay nước bẩn gì đó.Không hổ là trường học quý tộc có tiếng, các học sinh rất có phong phạm quýtộc.
"Saukhi tan học, đến nhà của tôi, hay là tìm nơi khác thoải mái hơn?"Yamaguchi không hề để ý thầy giáo đang giảng bài đằng trước, cứ thế kéo tóc củata trực tiếp hỏi.
Đánhnhau, đương nhiên nên tìm nơi không ai quấy rầy, ta lo lắng một chút rồi nói:"Đương nhiên là nơi thoải mái , yên tĩnh."
Yamaguchingẩn ra, không nghĩ tới cô ta thật sự trả lời hắn. Chẳng qua hắn rất nhanh trấnđịnh lại vừa cười hỏi: "Vậy cô thích một người, hay là nhiềungười?"
Ta đánhgiá Yamaguchi từ trên xuống dưới, vóc dáng thân cao, nhưng gầy. Gầy như vậy thìđánh kiểu gì, vạn nhất chỉ một quyền là té xỉu, vậy thì thật là nhàm chán a!
"Tùy"
"Khôngnghĩ tới cô thật lợi hại, sau giờ học nói với thầy giáo là chúng ta có việcphải làm, thế là được" Yamaguchi nói xong, thầy giáo ho nhẹ một tiếng mớihồi phục tinh thần lại tiếp tục lên lớp.
Hôm nayvốn là ta trực nhật, nhưgn chỉ một câu nói của Yamaguchi, ta liền được nghỉ laođộng chân tay, sửa thành lao động trí óc !
Bởi vìcùng Yamaguchi đi từ lớp đến cổng trường mất tinh thần tương đối nhiều, di độngnhận được tin nhắn, ta lấy ra xem, là hiệu trưởng Kyosai, hắn hỏi ta hôm nay córảnh hay không, có thể đến phòng vẽ tranh của hắn không? Đương nhiên làkhông rảnh, hôm nay đã hẹn tốt đi đánh nhau , vì thế ta trả lời thư.
Cứ nhưvậy bị Yamaguchi mang ra xe riêng, đương nhiên đồng hành còn có Kenichi bọn họ.Nhật Bản Đông Kinh có một cái phố, bên trong là các hàng quán to nhỏ, có đúnghạn thu phí cũng có ngày nghỉ. Ta bị mang vào một nhà hàng tương đối xa hoa, màYamaguchi ngồi ở quầy bar, khi bồi bàn tiểu thư hỏi thì hắn nhìn nhìn ta nói:"Ba giờ sau có thể chứ?"
Ba giờsau? Ta quên đi tính toán, vài cái tên này còn rất trẻ, đánh nhau thì chỉ sợphải cần thời gian rất lâu để nghỉ ngơi ở đây. Vì thế, ta dè dặt cẩn trọng nói:"Vẫn là cả đêm đi, tôi sợ..." Lời tiếp theo còn chưa nói, phía sau banam nhân đã thi nhau huýt sáo.
Bồi bàntiểu thư liếc ta một cái, sau đó nói: "Như vậy, các vị muốn phòng như thếnào phục vụ?"
"Đươngnhiên phải ăn no trước mới có khí lực." Yamaguchi hướng về phía ta cười,sau đó chọn rất nhiều đồ ăn. Đếm đếm, hẳn là lên một vạn!
Kẻ cótiền ra tay quả nhiên hào sảng. Ta hâm mộ trong lòng, nhất là đối với món pizzamà hắn chọn kia. Nếu không ăn, chỉ sợ ngay cả tâm tình đánh nhau ta cũng khôngcó .
Đây làmột gian phòng, có một giường cực kỳ lớn. Cả gian phòng đều là sắc phấn hồng,cực kỳ chói mắt.
"Ngồi..."Yamaguchi bỏ đi áo khoác nói với ta.
Trongphòng không có sofa hay ghế dựa, ta liền trực tiếp ngồi trên giường.
"Chưabao giờ thử qua?" Yamaguchi phát hiện ta cực kỳ tò mò nhìn chung quanh,cho nên mở miệng hỏi.
Gật gậtđầu nói: "Ừ, lần đầu tiên."
"Vậytrước kia nơi cô và bạn trai làm ở đâu?" Kenichi ngồi bên cạnh ta nhẹnhàng kháp một chút quần áo của ta hỏi.
Bạntrai? Lắc lắc đầu nói: "Kỳ thực tôi không có bạn trai" Yamaguchi đanguống nước trong tủ lạnh, nghe ta nói như vậy liền phun nước ra, cười to:"Cô đang đùa phải không, không có bạn trai, vậy thì cái chứng yêu đương gìđó là thế nào?"
Ta ởNhật Bản hiện đại cũng không lâu, nếu nói dài thì vẫn ở thời kỳ Chiến quốc mớigọi là dài, khi đó nữ nhân còn chưa cởi mở như vậy, làm gì nói được chuyện yêuđương . Tuy ta lớn như vậy nhưng thật chưa yêu bao giờ, không có bạn trai thậtsự là kỳ quái sao? Ta mặt đỏ hồng, nói: "Vì tôi xa nhà, gia gia nói dối đểgiúp tôi thôi"
Yamaguchinói: "Nếu cô nói thật, vậy lần đầu tiên của cô là cùng ai làm ?"
Kenichicũng gần sát ta nói: "Thật là kỳ quái, chưa có bạn trai bao giờ còn lớnmật như vậy, nhất định là rất có kinh nghiệm , nói đi, là ai? Chúng ta sẽ khôngnói đi ra ngoài , thậm chí tôi có thể nói cho cô biết lần đầu tiên của tôi làcùng ai nữa cơ?" Nam sinh khác vừa nghe liền cười to, nói: "Ai chẳngbiết lần đầu tiên của cậu là cùng với gia sư tại nhà, một nữ nhân đã hơn bamươi tuổi, cậu còn không biết xấu hổ mà còn nói ra."
Kenichicũng không yếu thế: "Hừ, mấy người còn không biết chỗ tốt của nữ nhânthành thục..." Sau đó hắn nói một đống nữ nhân thành thục có chỗ tốt gì,đương nhiên còn dẫn theo một ít tiết mục "vàng" ngắn. Ta lần đầu tiênnghe đến mấy cái này, mặt đã sớm đỏ hồng .
Đangnghĩ định hiện tại động thủ, mà Yamaguchi lại chú ý tới cái gì đột nhiên nói:"Cô sẽ không phải là lần đầu tiên đi..."
Hộcmáu... Này cũng có thể nhìn ra, ta nhìn nhìn toàn thân, không có một chỗ nàobiểu hiện ra là bản thân vẫn là xử nữ a! Không đúng, dựa theo tư tưởng củangười Trung Quốc, xử nữ tuổi này là thật bình thường a! Nghĩ lạnh nhạt,nói: "Đúng thì thế nào?"
Kenichibọn họ cũng sợ run: "Lần đầu tiên?"
Bọn họnhìn ta như thể phát hiện đại lục mới vậy, sau đó nói: "Thật lợi hại, lầnđầu tiên cũng dám thử 5P."
"..."Ta không tính toán thử 5P, ta là đến đánh người, nhưng thứ ta mong muốn sao giờcòn chưa tới. Đang nghĩ, có người gõ cửa.
Nhìnpizza nóng hầm hập tiến vào, ta nhịn không được nhảy xuống cầm một cái ăn. Vừaăn vừa nói: "Có thể chờ... tôi ăn no rồi nói."
Kenichinói: "Đương nhiên có thể."
Một bênYamaguchi nói: "Cô nếu hối hận thì giờ còn kịp, lần đầu tiên tốt nhấtkhông nên kịch liệt như vậy."
"Khôngsao, tôi rất lợi hại ..." Oa, ăn ngon thật! Ăn đồ ăn thời chiến quốc đãlâu lắm , cơm Tây cái gì đều nhanh thành mây bay .
Chỉchốc lát sau, nửa khối pizza bị tiêu diệt . Ta liếm liếm ngón tay, cười nói:"No rồi!"
Kenichinuốt nuốt nước miếng, kéo qua ngón tay ta đặt ở miệng hắn hút nói: "Chúngta cũng có thể bắt đầu rồi!"
"Ừ,có thể bắt đầu, ai trước đến?" Ta vốn là thiện ý hỏi một câu, nhưng bốn gãthiếu niên lại sợ run một chút. Kenichi bọn họ nhất tề nhìn về phía Yamaguchi,mà Yamaguchi có chút rối rắm nhìn nhìn ta, nói: "Bởi vì cô là lần đầu tiên,nên vẫn là tôi đến trước, bọn họ rất thô bạo , sợ cô bị thương..."
Bởi vìăn thật no, ta đứng lên hoạt động hai cái, sau đó ngoắc ngón tay nói: "Đếnđây đi!"
Lần nàyđến phiên Yamaguchi do dự , nhưng bị nhóm Kenichi đẩy mãi mới chậm rãi đến gầnta, còn rất ôn nhu nói: "Đừng sợ hãi." Nói xong đưa tay nhẹ nhàng đáplên vai ta.
Bắt đầuchiến đấu, ta ăn no có khí lực, lập tức bắt lấy tay hắn dùng sức nhấn hắn ngãxuống một cái. Yamaguchi kinh nghi, bị trực tiếp ấn nằm xuống. Kenichibọn họ cũng sợ run một chút: "Thì ra cô thích lên trước..."
O(╯□╰)o
"Đúngvậy, rất thích!" Dẫm chân lên 'thi thể' của Yamaguchi, một cái đá khiếnKenichi bị ngã ở trên giường. Sau đó ta thuận tay thu thập hai mái tóc đủ màuđủ dạng kia .
Lúc nàyYamaguchi đứng lên, không nghĩ tới sức chịu đựng của hắn lớn như vậy.
"Côlàm gì vậy?"
"Đánhngười a, ở trường học tôi sợ mấy người kêu thảm thiết sẽ đưa tới sói, khôngđúng, là đưa tới người. Nhưng nơi này thì khác, mấy người sẽ bị đánh cho thậtthích, tin tưởng tôi..." Đá tới, nhưng Yamaguchi lại né được. Nhưng thàkhông né còn hơn, bởi vì chiêu tiếp theo là thuận phách, chân qua đầu hắn trựctiếp đá xuống, Yamaguchi lại nằm bẹp trên đất.
Lần nàyhắn đại khái phải nằm chốc lát , ta vỗ vỗ tay nói: "Bởi vì mấy người mờitôi ăn pizza nên tôi thủ hạ lưu tình, mấy người cứ ở trong này chậm rãi ngoạnBL (boy love),tôi phải đi về ăn cơm chiều ... À, hình như vẫn còn no, xem ranên chạy về nhà ." Nếu không, dì Higurasi nhất định sẽ hỏi ta cùng ăn vớiai.
Đây làlần đầu tiên ta đánh người ở thế giới này, đáng giá kỷ niệm a. Vừa chạy vừanhìn ảnh chụp, trong lòng một trận thích thú. Thế này thì về sau ta sẽ không bịkhi dễ, toàn bộ người trong ban cũng sẽ yên tĩnh .
Ngàyhôm sau, khi ta bước vào lớp, tất cả mọi người mang ánh mắt 'có sắc' nhìn ta.
Mạcdanh kỳ diệu!
Chú ýthấy kẻ duy nhất không dùng loại ánh mắt này nhìn ta là bốn kẻ ngày hôm qua bịđả kích, nhưng hôm nay nhìn bọn hắn, lại cảm thấy vui vẻ, mặt xanh tím sưng vù,ngày hôm qua ta ra tay nặng đến vậy sao?
"Ngaybây giờ lên sân thượng." Yamaguchi đột nhiên đứng thẳng nói lớn.
"Được."Ta đi phía sau hắn, thuận theo đi lên sân thượng, kết quả, vừa lên đến nơi hắnđã trực tiếp quay đầu đánh một quyền, bị ta tránh được.
"Đemảnh chụp ngày hôm qua lấy ra."
"Ảnhchụp gì, à, cậu đang nói ảnh chụp bốn người song song nằm ở trên giường, khôngmặc gì, rất giống đang chơi BL sao?" Vừa nói vừa nhìn sắc mặt bọn hắn,thật phấn khích, có thể so với phép biến hóa 72 phép của Tôn Ngộ Không vậy.
"Cô!"Bốn người bốn miệng đồng thanh quát.
"Tôisẽ phát tán chúng lên mạng , nếu mấy người bất lợi với tôi hoặc làm ra chuyệnquá đáng, thì tôi sẽ..."
"Phátra đi!" Bốn người lại bốn miệng đồng thanh quát.
"Thôngminh, cho nên a, khi tôi đến đọc sách thì trong phòng học phải yên tĩnh. Mấyngười không thể đi đầu nháo, người khác nháo thì tôi mặc kệ. Thứ hai, đừng tìmtôi gây phiền toái, như vậy rất đơn giản đúng không!" Ta nói xong liền mởcửa sân thượng nói: "Tốt lắm, chúng ta có thể trở về."
Tuy bốnngười bị chụp ảnh BL cực kỳ phẫn nộ, nhưng bởi vì yêu cầu ta đưa ra cũng khôngquá mức, nên chỉ nhìn nhau, rồi đáp ứng.
Mộtngày yên tĩnh cứ như vậy mà triển khai!
Buổitối khi tan học, ta lại nhận được tin nhắn của Kyosai, hắn hỏi hôm nay có rảnhkhông, nên thừa dịp mọi người không chú ý liền chui vào văn phòng hiệu trưởng.Hắn nhìn thấy ta đến, cực kỳ cao hứng, nói: "Thật sự là rất khó , khôngnghĩ tới em đã có bạn trai còn có thời gian đến đây."
Run rẩykhoé miệng, nói: "Chuyện đã đáp ứng thầy thì em nhất định phải làm được."
Chúngta lên lầu, Kyosai bắt đầu vừa vẽ vừa nhìn ta, một lát sau đột nhiên buông bútvẽ, mang chén trà sữa đặt ở trên tay ta nói: "Chuyện của em, thầy đãnghe Mina nói, hiện tại thấy lấy thân phận bạn bè muốn nói cho em mộtchuyện." Hắn ngồi đối diện ta, tiếp tục nói: "Em có biết vì sao thànhtích học tập Yamaguchi tốt nhưng lại bị phân ở lớp có thành tích không bằngkhông?"
Thànhtích học tập của hắn tốt lắm sao? Lắc lắc đầu, ta chỉ mới chuyển đến, khôngbiết là bình thường.
"Bởivì hắn từng khiến một nữ sinh có thai, trường đã phạt hắn từ ban 1 chuyểnxuống ban 7."
"Oa,thật là lợi hại!" Sau khi thốt ra, đã thấy Kyosai nhíu nhíu mày, lập tứcsửa lời nói: "Không phải em nói hắn lợi hại về cái kia, em là nói..."Hình như ta đúng là nói hắn rất lợi hại về cái kia, tuổi nhỏ như vậy mà đã làmnữ sinh lớn bụng, chính xác mà nói thì nữ sinh hẳn là cũng không dễ có thai a.
"Đốivới những nữ hài mà nói thì hắn là người rất hấp dẫn, nhưng cũng giống như đanghút độc vậy." Kyosai cũng không nói rõ ràng, bởi vì hắn từ trước đến nayluôn ổn trọng thâm trầm, nếu không phải ta là người mẫu của hắn, thì những lờinày cũng sẽ không thể nghe được. Hắn thật tốt với ta, thoáng cảm động: "Emsẽ chú ý ." Nhưng ta chú ý cái gì? Run rẩy khoé miệng, lời này tựa hồ nhưmuốn nói ta phải chú ý không được cùng hắn hoài thai tiểu hài tử vậy
o(╯□╰)o
"Vậylà tốt rồi!" Kyosai mỉm cười, ta lập tức cảm thấy mùa xuân hoa lại nở. Taykhẽ run lên, chén trà sữa kia rơi xuống.
"Nóng!"Soái ca, chẳng lẽ ngươi không biết lực sát thương nụ cười của ngài rất cao sao,không có chuyện gì sao lại cười tươi như vậy cho người khác xem.
"Khôngsao chứ?" Kyosai buông bút vẽ vừa cầm xuống, vội vàng cầm lên tay của ta,phát hiện cũng không có vết phỏng mới nói: "Dùng nước trong rửa một chút,thầy đi lấy quần áo Mina cho em mặc." Nói xong kéo ta vào phòng bếp, sauđó mới đi lấy quần áo.
Nhưngsau khi ta rửa xong mới phát hiện thứ hắn lấy không phải quần áo Mina, mà làcủa hắn.
"Quầnáo của Mina đã dọn đi rồi, nên chỉ có thể ủy khuất em mặc của quần áo của tôi.Đồng phục của em cứ giao cho thầy, rất nhanh sẽ khô ." Nói xong, hắn đưaáo sơmi của hắn cho ta.
"Khôngsao." Run lẩy bẩy, cũng không rõ ràng.
Kyosaicười nói: "Vẫn nên thay đồ đi, thời gian lâu, vết trà sữa sẽ rất khó tẩysạch."
Ta vốnkhông có mấy thời gian, nên chỉ có thể gật gật đầu nói: "Được." Vìthế vào toilet thay áo sơ mi của Kyosai.
Hắncười, cầm áo và váy của ta đi vào, nói: "Em ngồi xuống đi, rất nhanh quầnáo sẽ khô."
Thậtsao, ta chỉ ngồi hơn mười phút là thấy hắn đi ra, trên tay cầm quần áo khô đira, chỗ dính trà sữa đã hoàn toàn sạch sẽ.
"Thậtlợi hại, thầy làm thế nào vậy?"
Kyosaiđưa ngón tay đặt ở môi, cười nói: "Bí mật"
Mê hoặca, nam nhân này thật hiếm khi bình thường, trái tim lại bắt đầu đập! Vội vànglấy đến quần áo "Cám ơn thầy!" Đổi xong quần áo, thời gian cũng khôngcòn sớm, ta phải về nhà.
NhưngKyosai lại nói trời đã gần tối, vì thế liền yêu cầu đưa ta trở về.
Khôngtừ chối được, ta tới cổng trường đứng đợi, 2 phút sau Kyosai lái xe đến. Hắnbiết thần miếu Higurashi, nên trực tiếp đưa đến dưới chân núi. Ta lễ phép mờihắn lên chơi, nhưng hắn từ chối, cười nói: "Bài vở và bài tập rấtquan trọng, lần sau nếu có chuyện gì muốn nghỉ thì có thể trực tiếp xinphép ta, không cần dùng lý do kỳ quái, biết không?"
"Vâng!"Thân ái gia gia a, ta mặt đỏ.
Trở vềnhà, ngày hôm sau thấy Kagome cũng đã trở lại, nàng cũng đã đi qua trường học,hơn nữa đang chuẩn bị để đi luôn. Ta nhớ lại, thấy chưa lần nào cùng đi đếnChiến quốc với nàng, nên cũng cõng theo balo: "Như vậy thì cùng điđi!" Lúc đi ta còn nói với gia gia: "Gia gia trực tiếp gọi điện thoạicho hiệu trưởng của ta là được, không cần lại nghĩ ra bệnh kỳ quái gìđó"
Gia giagật đầu nói: "Tốt lắm, cháu yên tâm."
Kagomevừa đi vừa nói: "Mỗi lần đều nói như vậy, lần trước lại nói là tớ bị chứngbệnh kinh tế mất cân đối"
Ta tiếplời nói: "Lý do cho tớ càng đáng sợ, là chứng thất tình mất tinh thần gìgì đó, khiến các đồng học đều cho rằng tớ là tên ngốc thất tình..."
Haingười cứ như vậy vừa liệt ra các loại chứng bệnh vừa nhảy giếng, vừa đến bênkia ta liền cảm giác được hai cổ yêu khí rất quen.
Một cỗlà Inuyasha , một cái khác thì hơi giống Kagura.
Chẳnglẽ là Naraku tìm tới? Bởi vì ta đã ở trong câu chuyện, nên mọi chuyện ta đều cóchút lạ lẫm. Kagome là pháp sư cũng có một chút cảm giác: "Tớ muốn đi tìmInuyasha, hình như hắn gặp phải phiền phức."
"A..."Người đã chạy ra, ta chỉ có thể theo sau. Chạy chạy , đột nhiên một nhánh câyđột nhiên bắt được thắt lưng Kagome nâng nàng lên.
Chínhlà yêu khí này, ta ngẩng đầu thấy một nam tử phi thường tuấn mỹ, trong mắt đầykích động, vẻ mặt hắn có chút điên cuồng nhìn Kagome: "Chính là nữnhân này! Ta muốn có được nàng!"
Nhệnquỷ! Ta nhìn hắn, hiểu ra trên người hắn vì sao có yêu lực giống Naraku.
"BuôngKagome ra!" Inuyasha chém đứt cái tay kia của hắn, nhưng rất nhanh nó lạiđược kết hợp lại.
Ta nângKagome dậy, nói: "Đi!" Nhện quỷ cố gắng bắt lấy Kagome, tuy hắn yêuKikyo, nhưng Kagome cũng là kiếp sau của Kikyou.
Chưabao giờ thấy qua yêu quái thích bị khảm như vậy. Chém lại ghép, ghép lại rồi bịkhảm. Rồi hắn lại thành lỏa nam, còn cả gương mặt yêu nghiệt kia nữa, ta nhịnkhông được mặt đỏ hồng. Inuyasha quả nhiên là tâm ngoan thủ lạt a, nam tử nhưvậy mà hắn nói khảm liền khảm, thật là...
Nhìnquỷ nhện mà ta run rẩy khoé miệng, thời đại này thật sự là kỳ quái!
VềPhong Thương, Inuyasha hiện tại đã nắm giữ , nói động thủ liền động thủ, hơnnữa còn uy lực mười phần. Hắn đang trưởng thành, thật là làm cho người ta kinhngạc.
Chảtrách sau này Sess có vài phần tôn trọng hắn, quả thật hắn là đứa em trai cóthực lực
Mọingười bởi vì cái yêu quái tên Onigumo đột nhiên mất tích mà cực kỳ lo lắng, bởivì hắn luôn muốn bắt Kagome, cho nên Inuyasha muốn nàng trở lại thế giới hiệnđại.
NhưngKagome lại muốn biết rõ sao lại thế này, vì thế cùng bà Kaede và ta đi đến nơiNhện Quỷ chết. Bởi vì bọn họ cho rằng dấu ấn con nhện sau lưng Onigumo rất cókhả năng liên quan đến nhện quỷ!
"Cẩnthận!" Ta cảm thấy được trong động có cỗ yêu khí, vội vàng ngăn trở haingười. Nhưng Onigumo đã đi từ trong động ra, nói lớn: "Ta đã biết, ta đãnhớ ra nữ nhân mà ta muốn là Kikyo" Sau đó hắn thấy được Kagome: "Vìsao ngươi giống nàng? Vì sao?"
BàKaede lên tiếng: "Đi mau! Kagome!" Nói xong liền bắn ra một mũi tên.
Kagomethấy Onigumo vươn tay định tấn công bà Kaede liền nói lớn: "Bà Kaede! TiểuĐồng! Chạy mau!"
Phânthân của Naraku xác thực rất khó đối phó, nhất là vị Onigumo này, cái tay kiacủa hắn cùng chướng khí trên người đều làm cho người ta cảm thấy ghê tởm. Nhiềunăm kinh nghiệm, ta biết những yêu quái ghê tởm đều cực kỳ đáng sợ. Nhìn hắnvươn tay hướng về phía Kagome, ta rút ra luyện nha, hô: "Thương Longphá!" Điện long đánh về phía Onigumo, mà lúc này bầu trời có người kêulên: "Tán hồn thiết... A!!!"
Run rẩykhoé miệng, đây là hiểu lầm, ai bảo ngươi đột nhiên nhảy ra chắn đường.
Inuyashanhảy dựng lên, chỉ vào cái đầu đen xì dựng đứng của mình mà hét lên với ta:"Ngươi muốn giết ta sao!?"
Cảmthấy yêu lực trên người Onigumo đang tăng lên, ta nói lớn: "Inuyasha, cẩnthận hắn!"
"Địchnhân của ngươi là hắn!" Dời đi mục tiêu, ta và bà Kaede lui lại mấy bước,vẫn nên tránh xa nhóm yêu quái đang đánh nhau nếu không muốn bị khảm lâyhay bị bắn máu tung tóe lên người
Lại mộtlần nhìn thấy nam nhân không ngừng biến thành từng khối, rồi lại hợp lại!
Ta rốtcục nhớ ra nguyên tác, hơn nữa cũng thấy được, mỗi lần Onigumo sống lại, cáckhối thịt đều tập trung vào hình con nhện trên lưng hắn mà đến hợp lại. Chuyệnnày bị Miroku nhận ra, hắn đúng là người cực kỳ cẩn thận. Nhưng tuy hắn nhận rađược, nhưng một đao cuối cùng của Inuyasha lại bị Kagura phá hỏng. Inuyashacũng không còn cơ hội chém khối thịt có hình con nhện nữa. Mà trùng độc từ trêntrời cũng bay tới, mang theo khối thịt có hình con nhện đi mất.
Inuyashanhanh chóng đuổi theo, Miroku cũng đi theo
Ta vốncũng muốn đi cùng bọn họ, nhưng đột nhiên nghe được trong rừng cây truyền đếnmột tiếng kêu. Là A-un, nó ở đó có nghĩa là Sess đã tìm tới. Ta xoay người,nói: "Xin lỗi, ta phải đi trước , Kagome nhớ cẩn thận!" Vẫy tay hướnghọ, sau đó chạy vào rừng cây.
Quảnhiên, Sess đứng ở nơi đó lên tiếng: "Phân thân của Naraku?"
"Ừ,nhưng Inuyasha đã đuổi theo ."
"Vậythì chúng ta đi thôi!"
Ta theođi lên, đi được chốc lát, đột nhiên Sess đứng lại quay đầu nói: "Trênngười ngươi có mùi nam nhân, là ai?"
Mùi namnhân? Ta chợt ngẩn ra, vừa rồi không hề tiếp xúc với Miroku và Inuyasha, chẳnglẽ là do ngày hôm qua ta mặc quần áo của Kyosai. Đã qua một ngày, hơn nữa tacòn tắm rửa, hắn vẫn có thể ngửi ra sao? Ta nâng tay lên ngửi ngửi, mùi gì cũngkhông có a!
"Làai?" Sess lại hỏi một câu, rất ít khi thấy hắn không có tính nhẫn nại nhưvậy, vì thế ta vội nói: "Là hiệu trưởng trường học của ta, ngày đó quần áocủa ta bị bẩn, hắn lấy quần áo của hắn đưa cho ta mặc..."
"Vậysao?" Sess tiếp tục đi, mà Jaken vốn không ra tiếng lại lên tiếng:"Các ngươi nơi đó cởi mở đến mức đó sao, nữ nhân có thể tùy tiện mặc quầnáo nam nhân sao?"
"Khôngphải là tùy tiện, là vì quần áo bẩn!"
"Hắnchiếu cố ngươi như vậy, chẳng lẽ hắn là chồng tương lai của ngươi?"
Mặt đỏ, hiệu trưởng Kyosai quả thật là nam nhân tốt, nhưng ta cũng chưa bao giờ nghĩđến chuyện kết giao. Lúc này Jaken vừa nói như vậy, ta lại ngẫm nghĩ. Nhưng talập tức phủ định ý nghĩ này, bởi vì người ta ưu tú như vậy, chỉ sợ sớm đã cóbạn gái . Nữ hài tử Nhật Bản rất lợi hại , một khi các nàng đã nhìn trúng namnhân tốt thì sẽ không bao giờ khách khí với người khác, trực tiếp xông đến đoạttrước.
"Mớikhông phải."
"Vậytại sao mặt ngươi đỏ?" Jaken lại nhìn ra, ta sờ sờ mặt mình, nói: "Tachỉ là đột nhiên cảm thấy, kỳ thực hắn cũng là nam nhân tốt lắm... A! Đau đauđau!" Vì sao rõ ràng Sess đang đi bình thường lại đột nhiên đứng lại, taliền bị đụng phải.
"Jaken!"
"Có!"Jaken vội vàng nói, nhưng Sess đột nhiên nhất tay áo, Jaken biến thành sao bayvào bờ dòng sông nhỏ bên cạnh.
Khụ! Talập tức lui ra sau, trực giác cho thấy Sess đang rất tức giận.
"Ngươimuốn gả cho hắn?"
Độtnhiên bị hắn hỏi như vậy, ta lại cảm thấy có chút buồn cười, thì ra hắn cho làthật sao? Ta vội vàng vung loạn hai tay nói: "Tuy hắn là soái ca tốt bụng,nhưng ta còn nhỏ, vẫn còn là học sinh trung học, sao có thể lập gia đình sớmnhư thế. Tuy sống ở đây vài chục năm, nhưng mà... ta ngay cả bạn trai đềukhông có, lại càng không muốn nói kết cái gì hôn , vẫn sớm vẫn sớm!"
"Vậysao?" Sess xoay người đi tiếp, đột nhiên lại nói: "Ngươi coi như làngười Bạch Khuyển tộc, nếu xuất giá thì phải thông tri khuyển tộc biết, hiểuchưa?"
"Hiểurồi, nói như vậy thì Sess Sess ngươi vẫn coi ta là thân nhân của ngươi đi, đúngkhông đúng không?" Cao hứng a, tuy biết đánh chết hắn, hắn cũng sẽ khôngthừa nhận. Quả nhiên, mỗ yêu hừ một tiếng, nhưng cước bộ lại nhanh hơn bìnhthường.
Vụngtrộm cười nhanh chóng đuổi theo, ở dưới ánh trăng, hai cái bóng dáng in trênđất thật dài, mang cảm giác rất hài hòa. Bởi vì chỉ nhìn bóng mà ngẩn người,hoàn toàn quên mình đang đi trong rừng cây, hậu quả là vấp phải cục đá, té lăntrên đất.
Ngực bịấn về một chút, cũng không cảm thấy đau. Định đứng dậy, đã thấy Jaken đángthương đang bẹp dí ở đó, mắt đều là sao. Ta lấy tay vỗ vỗ mặt hắn "Cònsống không, Jaken?" Tiểu gia hỏa này đúng là thật không hay ho a .
"Nhìnđường." Thanh âm của Sess có chút bất đắc dĩ, đứng lại nhìn một người mộtyêu ngã lăn thành một đoàn trên đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.