"Chongươi" Sess lấy trong áo ra một viên Trân Châu, to bằng lòng bàn tay vậy.Trân Châu lớn như vậy rất khó gặp, hẳn là giá trị rất nhiều tiền. Nhưng hắnchưa bao giờ mang những thứ của con người, sao giờ lại có?
"Từđâu đến vậy?" Hẳn là không ai sẽ cho hắn mấy thứ này a!
"Trênngười đạo tặc." Sess nhàn nhạt nói, lại hại cằm ta kém chút nữa là rơitrên đất. Lấy tính cách của hắn, liền tính người khác hai tay cầm kính dâng chohắn, hắn cũng lười nhận, huống chi là bản thân động thủ lấy. Ta cầm Trân Châuđùa nghịch trong tay, nhìn nhìn, cười nói: "Thứ này là món quà thứ haingươi đưa ta, cho nên ta không bán đi, lúc về sẽ gia công làm thành vòngcổ."
Thânmình Sess hơi run một chút, nói: "Quà thứ hai?"
"À,quà thứ nhất là răng sữa của ngươi..." Đã làm thành Luyện Nha , tùy thờimang theo bên người, cảm giác cực kỳ an toàn.
Ta điphía trước cùng hắn vào thành, đúng hơn là kéo hắn vào thành. Nhưng Sess cũngkhông phản kháng, chậm rãi đi bên cạnh ta, tựa hồ đối xung quanh làm như khôngthấy. Dù là thời kỳ chiến loạn, nên thành này cũng xem như thập phần phồn hoa ,nhìn rất nhiều đồ ăn ngon lại không mua được, sờ sờ bụng, đúng là chịutội.
Sesscũng không nhìn ta, lại nói: "Nếu ngươi thích, lần sau cho ngươi cái khác,bán nó đi!"
"Khôngnên a." Ta nhìn khắp, tìm người có thể xuống tay kiếm chút.
Trùnghợp, một chiếc xe ngựa đi qua, mà trên xe ngựa đó có võ sĩ trông rất giàu. Tamỉm cười, là nó !
Trướcnên cách Sess vài bước, để cho người khác nhìn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-sesshomaru/1612266/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.