Chỉ chỉmặt mình, nói: "Ta?"
Kyosainói: "A, chú ý tới . Đây là của tổ tiên lưu lại, đời đời truyền xuốngdưới. Mấy ngày hôm trước, sau khi thầy nhìn thấy em, luôn cảm thấyquen thuộc, sau lại nhìn bức họa mới nhớ tới thì ra em thật giống thiếunữ trong bức tranh. Nhưng rất lạ, trên đời lại có người giống nhau như vậy, cơhồ giống nhau như đúc."
Ta đổ,người này rõ ràng chính là ta. Nhưng bức họa này sao lại là tranh của tổ tiênhắn , Kyosai Kyosai... Đến gần bức tranh cẩn thận nhìn nhìn, phía dưới có chữký, ghi là "Kyosai Kiyomitsu".
Ta vỗtay một tiếng: "A!"
"Saovậy?" Hiệu trưởng Kyosai hỏi.
"Không,không có gì." Thế sự thật sự là kỳ quái a, hiệu trưởng Kyosai thì ra làhậu đại của vị họa sĩ kia. Trách không được khi nhìn thấy hắn luôn cảm thấy đãgặp qua ở đâu, nếu tháo xuống mắt kính, hắn thật giống thiếu niên kia.
Kyosainhìn bức họa nói: "Tổ tiên thầy, Kyosai Kiyomitsu là họa sĩ có tiếng thờiấy, tác phẩm của cụ không nhiều, hơn phân nửa đã phân tán các nơi. Chỉ có mộtbức tranh này, cụ luôn giữ ở bên người, thầy nghĩ thiếu nữ này nhất định cóquan hệ mật thiết với cụ."
Ta đờra, lúc đó ta chỉ là thuận tay cứu người, không có ý khác. Ta cũng không nghĩmuốn lừa gạt họa sĩ thiếu niên thuần khiết Chiến quốc!
"Từnhỏ thầy đã nhìn thấy bức tranh này, khi nhìn thấy em liền có cảm giác như đangnhìn thấy người trong bức tranh bước ra vậy. Vô luận là dung mạo hay là khíchất đều giống hệt như vậy, nhưng hoàn toàn không có khả năng này đúngkhông" Ánh mắt của Kyosai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-sesshomaru/1612263/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.