Chậmrãi đi qua, tiểu Sess tuy rằng nhỏ nhưng phản ứng rất nhanh, hắn đột nhiên quayđầu thấy được ta, sau đó hừ một tiếng, cái gì cũng không nói, tiếp tục trừng cổthụ.
Ta runrẩy khoé miệng, nói: "Sess, ngươi không đúng rồi, còn chưa nói với ta, đãvụng trộm xuất ra khi dễ lão nhân gia."
Móngvuốt của tiểu Sess nắm thật chặt, cổ thụ run rẩy lợi hại hơn.
"Thiếuchủ, thật sự không thể." Cổ thụ run lợi hại hơn, mắt thấy toàn thân lá câycủa nó đều bị rụng gần hết, không khỏi muốn cười, nhưng lại cười không nổi.
"Ân?"Tiểu Sess tuy nhỏ, nhưng một từ "ân?" này áp lực thậtlớn.
Ta tuykhông biết tiểu Sess muốn làm gì, nhưng vẫn thật thân thiết nhắc nhở: "Câytiên sinh, lá cây của ngươi sắp rụng hết a!"
Cổ thụmắt ngẩng lên, sau đó đau lòng! Nước mắt của cây rơi xuống, nói: "Chờ mộtchút! thiếu chủ, ta lập tức đưa ngài, trước hãy thả ta được không?"
TiểuSess thu hồi móng vuốt, hừ lạnh một tiếng.
Vì thế,ta nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ. Cây cổ thụ thật sự khóc, vừa khóc vừa lấymột ống trúc hứng lấy nước mắt của mình. Nhưng cây cổ thụ hình như thật sựthương tâm, đổ đầy cái ống trúc rồi nhưng vẫn còn khóc.
"Đủ"Tiểu Sess đứng dậy cắn cái kia ống trúc, lấy nắp đắp lại rồi đi về phía ta.
Nhưngcây cổ thụ còn chưa ngừng, bên cạnh đã chảy thành một cái dòng suối nhỏ, chậmrãi chảy xuống cái sông nhỏ bên cạnh. Con sông nhỏ kia nước cực kì trong suốt,lóng lánh dưới ánh mặt trời xuyên qua rừng cây.
"Chongươi." Tiểu Sess vung, ống trúc dừng ở trên tay ta.
"Takhông khát." Nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-sesshomaru/1612235/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.