“Tỷ tỷ, hai tỷ muội chúng ta vốn là một thể, hiện tại đối với chuyện này nên cùng nhau nghĩ biện pháp mới đúng.” Vẻ mặt xinh đẹp của Ngọc Điệm Lương ra vẻ khó xử, hai hàng lông mày co lại, quả nhiên đáng yêu đến làm cho người ta phải yêu thương.
“Cũng không phải là thế.” Ngọc Điệm Thu than nhẹ một tiếng, còn đang nắm khăn tay vỗ nhẹ trên tay muội muội nhà mình, “Muội muội tự ý dùng nhạc khí, tỷ tỷ tự ý dùng vũ đạo, trong hai người thiếu một cái cũng không thể được việc.”
Ngọc Điệm Lương nhẹ nhàng gõ đầu, hướng Ngọc Điệm Thu đụng đụng, thấp giọng nói: “Tỷ tỷ có ý kiến gì hay?”
Hai mắt Ngọc Điệm Thu khẽ nhướng lên một cái rồi cụp xuống, chì nhẹ giọng nói: “Mấy ngày trước đây ta có hỏi thăm, nói là mỗi ngày sau khi Hoàng thượng dùng bữa tối xong sẽ đi dạo ở trong vườn, đến đầu giờ tuất mới quay về Thính Vũ các. Trước khi trở về, thì đi qua một chỗ có đình nghỉ mát ở bên trải con đường......”
Ngọc Điệm Lương trong lòng chợt hiểu ra, nhẹ gật đầu hai cái, trên mặt khẽ mỉm cười: “Ở bên trong đình, cũng nên đốt Hương đây......”
“Hương?” Đầu lông mày Ngọc Điệm Thu cau nhẹ, “Đốt tình Hương có tốt không?”
Trên mặt Ngọc Điệm Lương cười nhẹ nhàng khẽ gật đầu nói: “Hoàng thượng thoạt nhìn tuổi còn nhỏ mà, sợ là chưa đủ lớn để biết niềm vui thú của chuyện nam nữ, hơi đốt chút ít trợ hứng là được, dược lực lớn hơn...... ngược lại sẽ không đẹp nữa.”
Ngọc Điệm Thu liền nở nụ cười, giơ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-hon-quan/179374/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.