Rốt cuộc trúng dược vật lợi hại kia, đồng thời phải dùng một sức lực lớn? Thân thể mới chuyển tới một nửa, đã cảm thấy trên lưng chợt lạnh,ngay sau đó đau xót......
Cái đau kia, lại khiến cho đầu óc tỉnh táo không ít, rồi lại sống chết cắn răng, trở tay đoạt đi binh khí trong tay người nọ.
Thái phi không nghĩ đến, rõ ràng trúng nhuyễn cân tán, hắn lại vẫn có thể trở tay đoạt chủy thủ trong tay mình, đợi hồi thần lại, đao kia đã đâm vào ngực mình.
Cúi đầu nhìn chủy thủ trên người, lại ngẩng đầu nhìn Hoàng Thượng, giơ tay lên muốn chỉ hắn, nhưng chút khí lực nào cũng không có, chỉ lẩm bẩm nói: “Có...... Công phu?”
Nguyên bản mọi người đều nghĩ rằng tiểu hoàng đế không học vấn không sách lược, mặc dù mấy ngày nay bận rộn chuyện thượng triều, cũng chỉ cho là thiếu niên hiếu thắng, mới miễn cưỡng ứng phó được. Lại không nghĩ đến trên người hắn có công phu, nên chỉ phái Thái phi tới đây ra tay, những kẻ có chút thân thủ chỉ ở bốn phía trong cung phóng hỏa, theo Thái phi tới được cũng chỉ là một ít cung nữ không có công phu.
Nghe thanh âm bên trong khác thường, đám người Tiểu Châu Tử bị mấy cung nữ ngăn trở không do dự nữa, xông thẳng đi vào, lại thấy trên người Hoàng Thượng đều là máu tươi, người té trên mặt đất.
“Có......Thuốc......”
Nghe âm thanh Hoàng Thượng, mấy tiểu thái giám vô cùng cơ trí, vội vàng ổn định hô hấp, trước tiên mang Hoàng Thượng đi ra ngoài, lại có hai người đi vào đem Thái Hậu đỡ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-hon-quan/1564678/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.