Sắc mặt thái hậu không được tốt, trong tái nhợt có một chút suy yếu. Ngồi ngay ngắn ở chỗ ngồi phía trên rũ mí mắt, chậm rãi nhìn lướt qua phía dưới, trên mặt mang mấy phần nụ cười chậm rãi gật đầu. Ngoại trừ chưa thể có cháu trai ẵm, cũng là phong phú náo nhiệt không ít.
Sắc mặt Chu Thái phi tốt hơn nhiều lắm, híp mắt cười dài ngồi ở phía dưới Thái hậu, nghiêng mặt hướng lên chỗ Thái hậu hỏi: “Hoàng Thượng còn không có tới đây?”
“Từ trước đến giờ hắn không thích náo nhiệt, sợ là muốn đến muộn chút.” Thái hậu lúc nói chuyện, hai mắt cụp xuống, không có nhìn về phía Chu Thái phi.
Chu Thái phi cười tùy ý cực kỳ, trâm cài tóc trên đầu đung đưa theo thân thể của nàng: “Cũng không phải thế, Hoàng Thượng của chúng ta mới là tính tình thực thực trầm ổn, cũng là khác với tiên đế rồi, cũng không biết là giông ai.”
“Đích thị là giống Thái hậu đây.” Trường hợp này Hoàng Hậu không đáp lời, bên kia Tống phi vừa cười vừa nói. Nàng cũng là bị bệnh mấy ngày này, gần tới Trung thu rồi mới miễn cưỡng khỏe lên, ngày hôm nay gắng gượng bò dậy đến nơi này, người cho tới bây giờ rồi, ánh mắt không hề nhìn chỗ Hoàng Hậu, lúc này mới mở miệng nói.
“Các ngươi cũng không biết a.” Chu Thái phi lắc lắc đầu, cười đến nỗi đôi mắt híp lại ngày càng dài nhỏ, “Tỷ tỷ lúc còn trẻ, cũng là mê nói yêu cười, để cho ta thử nghĩ xem...... Nha, đúng rồi, sợ là Hoàng Thượng giống thúc thúc hắn,Vương gia Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-hon-quan/1564668/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.