Hai lông mày của Hoàng đế chau lại, mắt chớp chớp, suýt nữa quay mặt đi ra ngoài, thật vất vả mới nhịn xuống được.
Tất nhiên hắn biết chuyện này đã truyền ra ngoài, nhưng không thèm dể ý. Mỹ nhân hậu cung thì sao, nếu tin như thế hắn cũng được thanh nhàn vui vẻ đấy. Nhưng lúc này bị người ta ở trước mặt nói hắn yêu thích nam phong, hắn vẫn không khỏi tức giận đến mặt đen xì. Cũng may thái hậu chỉ tưởng rằng hắn thay đổi sắc mặt là vì bị ngừoi biết đến cái sở thích không thể lộ ra kia.
“Trẫm đã hiểu.” Lời này hắn cũng từ kẽ răng nói ra đấy. Thời điểm Hoàng đế đi ra ngoài có chút chạy trối chết, dù thế nào, bị người khác hiểu lầm như thế, còn thẳng mặt chỉ trích, trên mặt hắn cũng nhịn không được có chút…xấu hổ.
“Ai…” gặp Hoàng đế rồi, Thái hậu lúc này mới thở dài, mặt mũi tràn đầy thần sắc ưu thương:”chả trách cảm thấy hắn cũng không hề để bụng đối với Ngọc tần, không ngờ hắn căn bản là không có tình cảm với nữ tử.”
“Thái hậu chớ tức giận sẽ hại đến thân thể.” Hồng Tiêu cười lớn, cầm quạt nhẹ phe phẩy phía sau thái hậu:”Hoàng thượng nói đã biết, nghĩa là đã rõ ràng dụng ý của Thái hậu, Thái hậu nếu thật tức giận làm mệt thân thể, còn đâu sức mà ôm tiểu hoàng tôn nữa đây?”
Thái hậu lại chậm rãi thở dài:” Mà thôi, hắn tốt xấu còn biết đại cục, không có minh xác trắng trợn kêu thái giám đi thị tẩm…nếu thật sự như thế, thiên hạ này cũng sắp sụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-hon-quan/1564662/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.