“Ngày kia sắp đến, tất nhiên sẽ phát điên.” Sắc mặt Hoàng thượng không đổi, giống như chuyện kia không hề liên quan đến lời nói, trong cung có phi tần sủng ái, trên triều đình có trọng thần, những người này sợ là lúc này sắp vui mừng đến điên rồi sao? Nhóm phi tần này sinh được một vài bé gái, chỉ sợ nghĩ rằng giang sơn thiên hạ này đã là vật trong túi bọn họ.
“Nhưng nàng.. nếu tới trêu chọc thiếp thì sao đây?” Liễu Mạn Nguyệt sẽ không rảnh đi để ý tới nàng kia, chỉ là thi thoảng gặp được, cũng sẽ tránh xa mũi nhọn kia, làm sao lại vội vàng tự làm mất mặt mình đây? Nhưng nên làm nũng lại cho ăn tát, nếu không, sao lại coi mặt mũi nam nhân là lớn?
Quả nhiên, một tay Hoàng thượng ôm ngang hông nàng, cúi đầu hôn lên môi đỏ mọng, cùng đầu lưỡi quấn quít thật lâu, rồi khẽ ngẩng đầu lên, thấp giọng nói: “Nếu ả dám động đến nàng một đầu ngón tay, trẫm liền cho ả không thể nhìn thấy trăng sáng trên trời!”
Trong cung có phi tần cưng chiều lộng quyền, chúng phi tần mọi người đều không dám cao giọng, lén lút bàn tán có chút náo nhiệt. Ngày tiếp theo, chuyện Tôn thái nữ vô cứ bị phạt được truyền đến tai Thái Hậu. Tuy nói cái vị thái nữ kia chủ ý quỷ quái thật nhiều, nhưng rốt cuộc cũng không là phi tử cưng chiều, càng không có chỗ gì đáng được Thái Hậu coi trọng, chỉ nói một câu, ý bảo Ngọc Điệm Lương làm việc chớ nên quá mức, rồi cũng không hề nói cái gì nữa.
Vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-hon-quan/1564645/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.