Hoàng thượng từ rất xa đã nhìn thấy người bên kia, chân mày lại nhíu lại.
“Thiếp thân bái kiến hoàng thượng.” Lúc này “vô tình gặp” chính là Tiền Lương Nhân, thân thể tha thướt lạy, đứng dậy, đôi mắt giống như một loại thu thủy hướng về phía Hoàng thượng nhìn lướt qua, lại xấu hổ cúi đầu.
“Ai bảo ngươi tới gần Điện Hồng Tâm?”
Trong giọng nói của Hoàng thượng mang theo lãnh ý, Tiền Lương Nhân nghe được trong lòng run lên, vội vàng lạy một lần nữa: “Bẩm Hoàng thượng, cũng, cũng không có ai bảo thiếp tới đây….chẳng qua ở trong vườn đi dạo một chút, không ngờ…đã đi xa một chút….”
So với làm điểm tâm, trực tiếp làm cho Hoàng thượng nhìn thấy không phải là thu hút hơn một chút? Nhưng sao hắn giống như là tức giận?
Tiểu thái giám đi theo ở phía sau tất cả đều cúi đầu xuống, mấy người bọn họ đều là hầu hạ bên người, hiển nhiên biết Liễu Mạn Nguyệt đang ở giữa bọn họ. Từ trước đến nay,Hoàng thượng thấy các nàng nhiều nhất cũng chỉ phất tay áo xoay người rời đi, nhưng mà hôm nay, hết lần này tới lần khác lại gặp phải lúc Liễu Mạn Nguyệt đang ở đây…. Cũng chẳng trách Hoàng thượng lại tức giận.
“Trong Điện Hồng Tâm hiện nay có ngoại thần qua lại, có lẽ trước lúc vào cung trong nhà không có ai bảo ngươi quy củ? Đi trở về sao chép nữ giới chín trăm lần!”
Chín trăm lần?!
Trong đầu Tiền Lương Nhân mờ mịt, chỉ nghe nói đã từng phạt người sao chép một trăm lần đã là trách phạt vô cùng lớn rồi, sao Hoàng thượng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-hon-quan/1564635/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.