Nghe nàng ấy nói như vậy, Hoàng thượng bật cười lắc đầu một cái, hơi trầm tư một chút, đột nhiên nói: “Từ ngày mai, mỗi buổi sáng trẫm đều phải tiếp kiến triều thần, sau đó sẽ lên đây để xử lý tấu chương. Sáng sớm ngày mai, trẫm sẽ cho người đưa quần áo qua, nàng ăn trưa xong, rồi theo trẫm leo núi giải sầu, tránh khỏi việc suốt ngày nghẹn trong nhà buồn chán, lại sinh bệnh cũng không biết chừng.”
Muốn cùng nàng leo núi?
Liễu Mạn Nguyệt sửng sốt một chút, nhíu mi nhìn hắn, trước kia buổi sáng thì cũng còn đỡ, lúc đó trời còn mát mẻ, nhưng mà buổi chiều thì…
“Hoàng Thượng, thiếp... Sợ là lúc đó đã ngủ a.” Nàng một khi đến chiều sẽ cảm thấy mệt mỏi, chỉ sợ đến lúc đó Hoàng Thượng muốn cái gì, hay dùng cái gì, mình cũng sẽ không thể hầu hạ a.
“Không sao, đến lúc đó ta sẽ cho tiểu Châu Tử đi theo, bên nàng mang theo Bạch Oánh là được.” Nha đầu này ngủ tiếp nữa sẽ thành heo mất, mỗi ngày ngủ đến mặt trời đã cao ba sào chứ đừng nói nàng có thể làm cái gì, hết lần này tới lần khác buổi sáng ngủ buổi chiều còn muốn ngủ!
Buổi tối có khi mình cũng không muốn náo nàng nhiều như vậy, nhưng cô gái này vậy mà trong lúc lăn lăn như vậy mà cũng ngủ gà ngủ gật cho được! Phàm là thấy nàng bắt đầu mê ly ngủ mà mình thì còn đang hưng phấn, làm cho trong lòng Hoàng Thượng nghẹn đến rất khó chịu, nên mới muốn giày vò nàng thẳng đến nàng cao giọng xin khoan dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-hon-quan/1564631/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.