“Sao lại nhìn trẫm như vậy? Chẳng lẽ là muốn trẫm rồi hả?” Hoàng Thượng lại từ cửa sau đi vào, thì thấy Liễu Mạn Nguyệt nhìn mình chằm chằm, ngược lại làm cho trên người hắn không được tự nhiên, cúi đầu nhìn nửa ngày, lại đứng tại trước gương vòng đi vòng lại, cho dù đi đến đâu cũng không tránh khỏi tầm mắt của nàng là sao a?
“Hoàng thượng người đã tới?” Liễu Mạn Nguyệt nghiêng nghiêng dựa vào trên giường, một đôi mắt hoa đào híp lại, giống như cười mà không phải cười hắn, trên má còn có hai má lún đồng tiền.
Hoàng Thượng thấy bộ dáng nàng lúc này, tâm không khỏi lại ngứa lên, nữ nhân này, một đêm không cưng chìu đã để cho trong lòng hắn trống vắng a. Tiến lên hai bước đi đến bên giường, dựa vào thân thể của nàng ngồi xuống: “Như thế nào? Trẫm đến có chỗ nào không thỏa đáng sao?” Nói xong, chợt nhớ tới ban ngày hạ nhân tới báo tin tức, “Ngày hôm nay lại ngủ nướng rồi hả? Lại không ăn sáng sao?”
Trong lỗ mũi hừ một tiếng, Liễu Mạn Nguyệt ngồi thẳng lên, dán tại bên người hoàng thượng, ngón tay tại bộ ngực hắn vẽ từng vòng: “Hoàng Thượng, ngày hôm nay Thái Hậu gọi nhóm bọn thiếp đến nói chuyện rất nhiều a.”
“Hử.” Bị bàn tay nhỏ bé trêu chọc làm cho tinh thần hắn có chút không tập trung, nhịn không được mà muốn đưa tay bắt lấy tay của nàng.
” Vẻ mặt Ngọc Mỹ Nhân xuân sắc, như hoa phù dung…” Tay bị hắn nắm lấy, nàng dứt khoát kề miệng áp vào cổ của hắn cố ý hướng phía tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-hon-quan/1564623/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.