Thấy ánh mắt của Tam Bạch, cho dù da mặt dày như Liễu Mạn Nguyệt, cũng không chịu được, xoay người quay vào trong phòng. Bình thường vì mỗi ngày Thái hậu đều nghe chính sự, mặc dù có Thái phi nữa, nhưng cũng không cần bốn người các nàng đến thỉnh an mỗi ngày. Tú nữ tiến cũng không cần ở trong khuê phòng giống như trước kia, mỗi ngày đều học đông học tây, sắp xếp đầy thời gian. Từ trước đến nay Liễu Mạn Nguyệt là người ham ngủ, nên ngày cũng như đêm mà thôi.
Muốn trở thành gì? Vừa mới không chú ý đến Thái hậu nơi đó một chút mà thoáng cái đã gọi mình đi đến chỗ Hoàng thượng hầu hạ làm sai dịch rồi?
Mà làm sai dịch này còn là cho cái người trước đây chưa từng gặp, bất kể là triều đại nào, cũng chưa từng nghe nói mỗi ngày phi tần đều phải có trách nhiệm đi theo Hoàng thượng chơi đùa! Trừ phi là hôn quân, nhưng kiểu “Chơi đùa” của hôn quân khác với kiểu “Chơi đùa” của tiểu hoàng đế này, kiểu “Chơi đùa” của tiểu hoàng đế căn bản là không cho người khác đến gần!
Ngã xuống giường, Liễu Mạn Nguyệt thở dài, nhăn mày suy nghĩ một lúc, nếu như tiểu hoàng đế sợ để lộ thông tin, chắc chắn nghĩ ra cách bảo nữ nhân theo hầu bên cạnh hiến kế khiến kẻ cầm đầu không thể đi theo được nữa. Tuy nói mình biết mỗi ngày Hoàng thượng đều muốn lên trên sườn núi kia, nhưng suy cho cùng không phải tâm phúc của Hoàng thượng, chắc chắn không thể để cho mình đi theo hầu.
Nhưng rốt cuộc lúc bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-hon-quan/1564581/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.