Mấy tháng sau.
Thương Thương cúi người dọn dẹp thảo dược đã phơi tốt. Một con chim bồ câu màu xám tro uỵch một cái đáp ngay cạnh chân hắn. Hắn vội buông đồ trong tay ra, ôm lấy chim bồ câu rút ra tín trong ống thư.
Nhụy Hà ở trong phòng nghe được động tĩnh, cũng vội đi ra, dùng ánh mắt thăm dò nhìn Thương Thương.
Thương Thương nhanh chóng xem lướt qua tín một lần, sau đó lắc đầu với Nhụy Hà một cái.
Trên mặt hai người đều không che giấu được thất vọng.
Ngày bọn họ rời đi Kinh Thành, chờ ở Vô Lượng tự rất lâu nhưng thủy chungkhông thấy Diêu Tín Hoa và Diệp Thiếu Phong xuất hiện. Cho đến khi cómột tên khất cái đến đưa tin, bọn họ mới biết, thì ra hai người này đãđi theo hướng ngược lại ra khỏi thành.
Trong thư chia tay, cũng chỉ nói li biệt sau hãy bảo trọng, không cần lo lắng cho bọn họ, sớm ngày lên đường…
Vốn Thương Thương muốn quay về tìm, lại bị La Tam ngăn cản. “Không cần tìm. Nếu nàng muốn đi, ngươi tuyệt đối không tìm được nàng. Hơn nữa bây giờquay về thành cũng không kịp rồi, trong thành sợ rằng đang loạn thànhmột đống, cửa thành sẽ đóng ngay, đi vào không đi ra được, uổng phí mộtmảnh tâm của nàng. Nghe ta, nhanh lên đường đi!”
Hai người chần chờ hồi lâu, cuối cùng cũng phải đi trước.
Nhiều năm ở chung, Thương Thương hiểu rất rõ tính tình của Diêu Tín Hoa. Biết nàng thích làm chuyện ngoài dự đoán của mọi người; cũng biết nếu nàngmuốn trốn đi, tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-dong-duong-phu/2284800/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.