La Tam đi theo dõiquản sự của phủ Thái Sư, Diêu Tín Hoa liền ở nhà cùng với Diệp ThiếuPhong trêu chọc Tú Tú chơi. Nhìn bộ dạng Tú Tú bị khi dễ oa oa kêu to,không khỏi làm nàng hoài niệm Diệp Thiếu Phong khi còn bé.
Bangười đang đùa vui vẻ, đại nương chủ nhà đột nhiên chần chừ đi tới, vẻmặt do dự, giống như có lời muốn nói, nói ra lại không tốt.
“Phương đại nương, ta vừa định đi tìm ngài, vừa lúc ngài đã tới!” Diêu Tín Hoa mở miệng trước.
“A, Hoa cô nương, đúng vậy, ta… có chút chuyện muốn hỏi ngươi một chút…”Đại nương chủ nhà chần chờ do dự, nhìn Diệp Thiếu Phong một chút, lạinhìn Tú Tú một chút, “Có thể… tìm một chỗ nói chuyện hay không?”
Diêu Tín Hoa cười: “Đại nương, ở đây không có ngoại nhân, có chuyện gì ngài cứ nói.”
Đại nương chủ nhà ai một tiếng, nắm tay Diêu Tín Hoa, kéo đi, vừa liếc quaDiệp Thiếu Phong vừa nhỏ giọng nói: “Đại nương biết ngươi là cô nươngtốt, nhưng mà…” Nàng do dự mãi, cuối cùng cũng nói, “Ngươi có biết dạogần đây hàng xóm láng giềng đều đang truyền nhau nhàn thoại?”
“Truyền nhàn thoại?”
“Mọi người truyền rằng --- ngươi không biết xấu hổ, chân đạp ba thuyền, cómột Thương đại phu còn chưa đủ, lại mang về một tên tiểu bạch kiểm, cưnhiên bây giờ tiền phu quân còn mang hài tử tìm tới cửa!”
Hả?
Đại nương chủ nhà thấy Diêu Tín Hoa vẻ mặt giật mình, vội vàng an ủi: “Ai,đại nương biết ngươi nhất định đã chịu không ít khổ, trốn ra được cũngkhông dễ dàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-dong-duong-phu/2284793/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.