Nhất thời không biết nên nói thế nào, Đoàn Hàn Chi ngơ ngác nhìn con số khủng khiếp trên tấm séc, sau đó nhìn sang Quan Tĩnh Trác.
…Dĩ nhiên là nghiêm túc.
Quan Tĩnh Trác dĩ nhiên là nghiêm túc!
“Quan Duệ không phải chỉ cho tôi tiền, anh xác định anh có khả năng?” Đoàn Hàn Chi cười rộ lên, nụ cười lạnh nhạt kì quái, “Anh đủ sức không? Anh tình nguyện không?”
“Tất cả những gì Quan Duệ cho cậu, tôi đều cho gấp mười lần, chỉ cần cậu đồng ý trở về. Được chứ?”
Đoàn Hàn Chi cắn nhẹ đốt ngón tay, ý cười càng thêm nồng đậm: “Tôi có thể lý giải, anh là đang dùng tiền mua tôi sao?”
“Nếu cậu muốn nói vậy cũng được.”
“Thế nhưng anh như vậy khiến tôi cảm thấy rất lạ.” Đoàn Hàn Chi chậm rãi nói: “Quan Tĩnh Trác, anh hiện tại đã không còn là tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch không chút quyền hành. Anh có tiền có thế, có thân phận có địa vị, trong giới nghệ sĩ tùy tiện chọn cũng được cả đám tuấn nam mỹ nữ, hẳn là không thiếu bạn làm ấm giường? Hơn nữa, Đoàn Hàn Chi tôi đã sớm không còn trẻ, hoa tàn ít bướm tàn hoa bại liễu, tính tình hư hỏng, nhân cách xấu xa, đáng giá để anh dùng nhiều tiền như thế mua sự trở về của tôi, sau đó hai người căm ghét nhìn nhau ư?”
Quan Tĩnh Trác trầm mặc không đáp.
Đoàn Hàn Chi hơi cúi người xuống, áp sát Quan Tĩnh Trác, ngôn từ giống như chậm rãi lướt qua đầu lưỡi, bởi vậy phá lệ ướt át
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-dai-than/2077825/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.