Đoàn Hàn Chi một tay ôm răng cửa, một tay bị Vệ Hồng nắm lôi đi. Đàm Diệc Vi lon ton mở cửa quán bar: “Đoàn đại đạo diễn, Ngài thật sự không có việc gì chứ? Có cần tôi giúp Ngài gọi xe cứu thương không?”
Đoàn Hàn Chi nói: “Biến.”
An Tuấn Thụy ngây ngốc đứng trước cửa quán bar một lúc mới vội vã đuổi theo: “Hàn Chi…”
Đoàn Hàn Chi lại nói: “Cậu cũng biến.”
“…”
An Tuấn Thụy âm trầm nhìn hai tên Trình Giảo Kim* bên cạnh Đoàn Hàn Chi, sắc mắt khiến cho người ta không rét mà run: “Diễn viên trẻ Đàm Diệc Vi, và cậu bạn trai này nữa, tôi sẽ nhớ kỹ các người.”
*Trình Giảo Kim: kỳ đà cản mũi.
Vệ Hồng có chút vừa mừng vừa sợ, nhịn không được nói: “Kỳ thật tôi rất thích xem anh đóng phim, bộ phim ‘Thiên lý truy tập’ của anh tôi đã xem đến mấy lần, không ngờ tôi có thể được thần tượng nhớ kỹ, thật sự là…”
Đoàn Hàn Chi tức giận trừng mắt với Vệ Hồng: “Cậu nghĩ tôi không chửi cậu thì có thể làm bộ ngớ ngẩn hả? Câm miệng lại, ít nói chút đi.”
Vệ Hồng yên lặng quay mặt sang chỗ khác. An Tuấn Thụy thấy hai người bọn họ kẻ tung người hứng, thái độ vô cùng thân mật thì nhịn không được bốc mùi dấm chua, hừ lạnh nói: “Bạn trai? Tôi cũng muốn nhìn thử xem tên bạn trai như cậu có thể đắc ý mấy ngày? Tiểu tử, tôi khuyên cậu một câu, người mới sẽ rất nhanh trở thành cũ, đừng tưởng hiện tại có thể kiêu ngạo hống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duong-thanh-dai-than/2077813/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.