Nàng cắn một miếng bánh hướng Băng Băng nhướn mày:” Hôm nay chơi việc thật” 
Băng Băng khẽ cười:” Đúng là như vậy. Ban nãy cậu biết là hai người bọn họ đến mà vẫn ném?” 
Nàng cười:” Ha ha, cậu cũng nhận ra nhưng vẫn thẳng tay ném đó thôi”, nói rồi nàng lại dừng lại một chút:” Cậu… mất chưa?” 
Băng Băng nhíu mày:” Mất? Mất cái gì?” 
Nàng cười nham hiểm:” Chính là mất cái cậu gìn giữ gần 20 năm đấy thôi” 
Băng Băng ngẩng ra hồi lâu rồi dường như ngộ ra điều gì, cuối cùng lại thản nhiên gật đầu:” Mất rồi thì sao? Cậu cũng bị người đó cướp đi rồi còn đâu” 
Nàng bĩu môi:” Chơi không vui tí nào” 
“ Hai người đang nói cái gì vậy hả?!” giọng nói đầy tức giận vang lên phía sau 
Nàng và Băng Băng giật mình quay lại, hóa ra hắn và Tống Thiên Cảnh đã ở đằng sau họ từ lúc nào. Ngay cả Minh Ngọc và A Hân đứng bên cạnh nàng và Băng Băng cũng không nhận ra hai người bọn hắn đã đến. 
Hắn và Tống Thiên Cảnh dự định đến khuyên can nàng và Băng Băng, nhưng từ xa hai người họ lại nhìn thấy nàng và Băng Băng hòa thuận ngồi cạnh nhau. Hai người không khỏi thở phào, nhưng khi đến nơi thì lại nghe được cuộc trò chuyện đó… 
Nhưng dường như hai người bọn nàng không ngạc nhiên lắm với nét tức giận của hai nam nhân kia. Hắn cố trấn giữ bình tĩnh hỏi:” Nàng… ban nãy là nói đến vấn đề gì?” 
Nàng vờ như không nhận ra tâm trạng hiện giờ của hắn mà vẫn bình thản nói:” Chính là chuyện mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duoc-sung-ai/960712/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.