Hắn nhìn nàng không nói, nàng hất cằm nhìn hắn ý bảo sao, muốn chị đây trút giận lên người huynh phải ko?
Hắn mỉm cười bất giác giơ tay lên xoa đầu nàng, nàng ngơ ngác nhìn hắn. Ánh sáng màu đỏ của buổi hoàng hôn hắt xuống càng khiến cho nụ cười của hắn thêm tuyệt mĩ, đúng là như vậy, người đẹp cảnh cũng sẽ đẹp theo. Hay nói cách khác…
“ A?!” nàng kinh ngạc reo lên
Hắn khó hiểu nhìn theo hướng nàng nhìn, chỉ thấy cảnh tưởng huy hoàng trước mặt. Hai người hiện đang đứng trên bãi cát của Bắc Thành, nơi đây nỗi tiếng là một vùng bán sa mạc nên khí hậu có phần khô nóng. Ánh nắng đỏ rực dần lặn xuống lại hòa cùng với bãi cát tạo nên một không gian khiến người ta cảm thấy ngạt thở bởi cảnh tượng hết sức diễm lệ. Những thứ lấp lánh trên bãi cát lại như trải dài đến vô tận làm cho người đứng đó không khỏi mờ mịt. Nhưng tổng thể mà nói nó lại hớp hồn người xem đến không tả nổi.
Hắn cảm thán:” Không ngờ nói Bắc Thành này cảnh đẹp là có thật”
Nàng vẫn trong trạng thái ngơ ngẩng vô thức nói:” Đúng vậy, rất đẹp!”
Đến khi mặt trời lặn hết, cảnh đẹp cũng đã không còn nữa. Hắn và nàng cũng cùng nhau trở về. Sau một đêm, mọi thứ đều sắp xếp ổn thỏa, xe ngựa cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để lên đường.
Nàng cũng thức dậy từ sớm để chuẩn bị, bất quá vẫn có thứ phiền hà cứ bám theo.
Cộc… cộc…
Tiếng gõ cửa vang lên, nàng còn đang thu dọn đồ đạc nên khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duoc-sung-ai/960700/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.