Lý Đại Quý hoảng sợ nhanh chóng quỳ xuống nói:” Ti chức thất lễ, mong vương gia trách phạt!” 
Hắn phất tay:” Ngươi lui xuống trước đi, ta muốn đi dạo một chút”, Lý Đại Quý không dám chậm trễ đứng dậy nháy mắt với Lý Bạch Ngọc rồi lui xuống. Lý Bạch Ngọc cũng nhân cơ hội nói:” Vương gia, để tiểu nữ dẫn đường cho người” 
Hắn nói:” Không cần, ta có thể tự đi, ngươi ở lại nói chuyện cùng vương phi”, nói rồi hắn đứng dậy đi ra ngoài, Lý Bạch Ngọc nhìn về phía cửa hận không thể đi theo trò chuyện cùng người. 
Nàng đang ngồi cũng nhướn mày, đây là để ta ở lại chịu trận? Có đạo lí không a? Nàng quay sang nhìn người đang mê luyến nhìn theo bóng lưng hắn không khỏi thở dài, với sức hấp dẫn của hắn cô nương nào mà chả gục ngã. Ngay cả nàng… khụ… nàng chỉ thưởng thức cái đẹp thôi a, không có ý gì khác! Nhấn mạnh là không có ý gì khác!1 
Có ý hay không có ý thì trong lòng người nào đó đã sớm nhận ra… 
Nàng mỉm cười nói với Lý Bạch Ngọc:” Ngọc cô nương, không biết phủ của cô có hoa viên không? Có thể dẫn ta đến đó xem được không?” 
Lý Bạch Ngọc thu lại thái độ cung kính chỉ thường thường gật đầu:” Vương phi đi theo tiểu nữ” 
Nàng cũng không nói chỉ chỉ nhún vai đi theo đến hậu hoa viên của quý phủ, nơi đây cây cối xanh tốt hoa thơm cũng tràn ngập, sinh vật cũng từ đó phát triển theo. Có thể nói hoa viên được chăm sóc rất tốt, với khí hậu khô nóng thế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duoc-sung-ai/960690/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.