Cảm giác được khí lạnh phía sau gáy, nàng nhíu mày quay lại… Chỉ thấy một thanh đao đang hướng đến nàng bổ xuống…
“ Công tử!” tiếng hét của Minh Ngọc từ trên lầu truyền xuống…
Bịch…
Thân thể không tự chủ ngã xuống, trên cổ của tên sơn tặc hiện lên một vết đỏ… Trước mắt nàng đã bị che khuất bởi một bóng người, người đó mặc y phục màu đen lãnh diễm đứng đó. Nàng hít một hơi khí lạnh, cool ngầu a!
Lại nhìn tên sơn tặc đang nằm trên mặt đất không khỏi cảm thán, chết người, là chết người đó! Cảnh trong phim và ngoài đời thật khác biệt, trong phim còn sống lại quay tiếp, còn ngoài đời… Toàn thân da gà bắt đầu nổi lên…
Minh Ngọc thầm thở phào khi nàng không sao rồi nhanh chóng chạy xuống bên cạnh nàng hỏi:” Công tử, người không sao chứ?”
Nàng giật mình nhìn lại Minh Ngọc rồi cười cười:” Không sao”. Tiếng vũ khí va chạm vào nhau cũng đã ngừng hẳn, mấy tên sơn tặc đều bị đánh bại nằm trên đất, tất nhiêu đều đã chết, không phải vì bị thương mà chính là tự sát…
Nàng cũng chỉ kinh ngạc một phen rồi thôi, tình huống này nếu ngươi không chết thì ta sẽ chết, không phải như thời hiện đại hòa bình như thế. Nàng kéo Minh Ngọc lại gần mình rồi chấp tay với nam nhân hắc y kia:” Tại hạ cảm tạ ơn cứu mạng của các vị, không biết làm sao để đền đáp ơn nghĩa này… Nay tại hạ còn có chuyện phải đi trước, nếu có duyên gặp lại tại hạ nguyện sẽ làm bất cứ yêu cầu gì của các vị!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-duoc-sung-ai/960681/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.