Hân Nghiên lờ mờ tỉnh dậy khi trời vừa hừng sáng. Sau bao nhiêu ngày tháng, cô đã có một giấc ngủ sâu mà không phải thức giấc giữa chừng. Có lẽ Vĩ Tịnh cũng như thế, anh ôm chặt cô trong lòng, chốc chốc sẽ vang lên tiếng ngáy khe khẽ.
Hân Nghiên chạm nhẹ lên gương mặt đã lâu không gặp nhưng cô không có ý định sẽ ở lại đây và nhận lại anh. Hiện tại, cô vẫn rất lo sợ về cốt truyện sẽ làm hại đến những người cô yêu quý vì thế rời đi là lựa chọn tốt nhất.
Hân Nghiên chui ra khỏi lòng của Vĩ Tịnh, lượm đồ vương vãi dưới đất rồi nhanh chóng mặc vào. Cô đi qua phòng của con trai còn đang say giấc mà dọn nhanh những thứ cần thiết vào ba lô. Trước mắt cô phải rời khỏi đây càng sớm càng tốt, tránh để cho người khác nhìn thấy.
“Mẹ ơi, mình đi đâu sao mẹ?”
Vĩ Nhiên nghe thấy tiếng động nên lồm cồm ngồi dậy, dụi dụi mắt bởi bàn tay nhỏ xinh mà thắc mắc.
“Chúng ta về thăm bà ngoại nhé.”
Hân Nghiên bịa đại lí do, sau đó ôm lấy Vĩ Nhiên còn đang ngái ngủ mà đi ra bên ngoài. Cô bước nhanh về phía bãi đổ xe, trong lòng thầm mong sẽ không xảy ra bất kì chuyện ngoài ý muốn nào nữa, cũng như không ngừng chửi thầm Khắc Cảnh.
Nào ngờ tới rắc rối thật sự tìm đến. Uyển Đình chặn đường Hân Nghiên với gương mặt cực kì tức giận, ánh mắt như dao như găm.
“Cô còn sống sao?”
Hân Nghiên nhất thời cảnh giác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-du-ngot-hau-bao-nam-chinh-hang-ngay/3388844/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.