Hân Nghiên nhìn theo bóng lưng rời đi của Khắc Cảnh mà cứ có cảm giác ớn lạnh. Người anh trai này tốt hơn nhiều so với Tử Kỳ nhưng nếu là thứ Khắc Cảnh thích thì chắc chắn đến người trong nhà cũng không nhường. Cô chán nản lắc đầu, sau đó quyết định đi vào bên trong xem con trai mình.
“Chủ tịch, hôm nay có đoàn công ty lớn đến thuê phòng nghỉ ngơi. Ngài có muốn đến chào hỏi không ạ?” Trợ lý đi vào, nhẹ giọng thông báo.
“Ồ, công ty nào thế?” Cô lười nhác hỏi.
“Dạ là công ty thuộc chủ quyền của Ninh gia.”
Thời điểm câu nói vừa dứt, chiếc bút trên tay của Hân Nghiên cũng rơi mạnh xuống đất. Cô trợn tròn mắt, cảm nhận tiếng tim đập mạnh không dứt.
“Vì sao không ai thông báo cho tôi trước khi nhận khách?” Cô gằn giọng.
“Dạ là Khắc chủ tịch nhận nên chúng tôi nghĩ…” Trợ lý lo lắng tường thuật.
Thì ra món quà mà Khắc Cảnh nói là cái này sao, rõ ràng là muốn cô lộ mặt mà.
Hân Nghiên nghiến răng, sau đó phất tay kêu trợ lý ra ngoài trước. Bản thân ở một mình trong phòng, muốn suy nghĩ kế sách nhưng mọi thứ lại trống rỗng.
“Vĩ Nhiên!”
Cô sực nhớ tới con trai, lập tức chạy ra ngoài tìm kiếm. Vĩ Nhiên thừa hưởng toàn bộ nét đẹp của Vĩ Tịnh, không khác gì bản sao nhỏ của anh. Nếu có ai nhìn thấy thì có khi sẽ dấy lên nghi ngờ ngay lập tức. May mắn khi cô tìm thấy cậu bé thì cậu bé đang trốn sau bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-du-ngot-hau-bao-nam-chinh-hang-ngay/3388842/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.